Thứ Hai, 22 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                              Phần II

                    Cõi thiên đường (12)

 

Tiếp theo

       Có lẽ từ khi loài người sinh ra máy điện thoại, trên thế giới chưa ai đủ kiên nhẫn cầm máy nghe chửi đến câu thứ hai bao giờ. Tận dập máy đánh cạch, rất nhanh.

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM

 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (11)

 

Tiếp theo

       Trước cửa công ty sửa chữa ôtô Cát Tận (thực ra chỉ đáng gọi là cửa hàng sửa chữa ô tô nhỏ) treo tấm bảng tin phóc mi ca trắng ghi mấy dòng chữ bằng bút dạ. Nguyên văn: “Công ty TNHH Cát Tận cần tuyển 10 người trẻ, khoẻ, đi rải tờ rơi, lương 50 nghìn đồng/ ngày”. Ngay vài giờ sau đó lý lịch và đơn xin việc làm tới tấp gửi đến văn phòng giám đốc Tận một chồng dày. Tận ngồi lẩm nhẩm duyệt từng tờ đơn cho ra vẻ giám đốc, chứ chút công việc vặt đâu cần đơn từ om sòm ghê gớm đến thế?

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM

 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (10)

 

Tiếp theo

       Vừa đến cổng Thiên đình, chúng tôi vướng phải một người đàn ông đầu đội thúng đơn kiện đang cứ sấn vào đòi gặp Ngọc Hoàng. Hai thiên binh gác cổng dùng cán giáo đẩy ra, song người đó lại sấn vào đòi:

       - Cho tôi gặp trời, cho tôi gặp ông trời, đứng ngăn tôi, các người đừng ngăn tôi.

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                              Phần II

                    Cõi thiên đường (9)

 

Tiếp theo

       Giá người bố nuôi hôm chia tay ở sân bay Gia Lâm đừng cho chiếc đồng hồ, cứ để gã mù tịt về giờ giấc không biết B trưởng vặn lại giờ để bắt bốn chục con người làm tăng giờ thì gã đâu bị B trưởng Uynh trù úm, phân công đểu, làm toàn việc nặng nhọc. Nhiều lần, như thế, nhiều ngày như thế gã phẫn lộ bỏ công trường về thẳng.

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                                

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (8)

 

Tiếp theo

       Mấy năm sống ở nhà bố mẹ nuôi sung sướng bao nhiêu thì nay khổ nhục bù bấy nhiêu. Xin đi làm chẳng đâu người ta nhận, vì gã chưa đủ tuổi lao động. Bố gã đi buôn bán xa cả tháng mới về nhà vài ngày rồi lại đi chuyến khác. Gã xin đi theo thì ông bố bảo:

       - Ở nhà đi học.

       Ði học!

       Ô hô… học! Bụt cũng không thể sống giữa tiếng bấc tiếng chì, tiếng chì chiết, miệng đay răng nghiến như thế để mà học, mà thi cử, mà đỗ đạt! Năm 1960 gã khai tăng tuổi đi Thanh niên xung phong gánh đất đắp đường… Ðoạn trên là quãng đời niên thiếu của gã. Thời thanh niên ư? Còn khối chuyện cho gã viết lách dài dài…

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                              Phần II

                    Cõi thiên đường (7)

 

Tiếp theo

       Chẳng cần biết mẹ phải hay con phải. Ông bố lại tẩn thêm cho gã trận đòn nhừ tử nữa. Cũng lại nhờ anh hàng xóm mà gã thoát nạn. Vì sợ những trận đòn như đòn thù mà gã bỏ nhà ôm cái bụng rỗng lang thang phố này qua phố khác cho đến lúc đói quá, lả đi gục vào một mái hiên. Lúc mở mắt ra gã thấy mình đang nằm trên  giường chiếu thơm tho, miệng có vị ngọt thơm của sữa bò. Gã liếm lưỡi quanh môi để tận hưởng vị ngọt bà tiên ông bụt ban cho đêm ấy.

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (6)

 

Các bác chỉ tài đánh “du kích” nhỏ lẻ, véo đầu cá chắp vá đầu tôm, ghi chép hời hợt sống sít vài ba sự việc cỏn con xào nấu ra những tác phẩm hèm hẹp kiểu hàng nội địa vừa thiếu tính thời đại, vừa thiếu tinh thần dân tộc truyền thống, tính sử thi thì yếu; yếu tố nhân văn cho một tác phẩm văn học hiện đại thì mờ nhạt, manh mún nhỏ hẹp. Có một giai thoại trên văn đàn: Một nhà văn bực nhà phê bình nọ, nhà văn thách nhà phê bình viết thử lấy một cuốn truyện xem hay đến mức nào mà tinh đi chê ỏng chê eo, dạy đĩ vén xống: “Nhân vật này phải thế này, nhân vất kia phải thế khác thì tác phẩm sẽ đạt đến tầm nọ tầm kia”. Nhà phê bình nghe được bèn xa xôi dẫn lời một nhà phê bình gia người nước ngoài:

       - Con gà đẻ một lứa mấy chục quả trứng mà nó có biết thưởng thức món trứng rán ngon thế nào đâu!

XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ