Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM

 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (10)

 

Tiếp theo

       Vừa đến cổng Thiên đình, chúng tôi vướng phải một người đàn ông đầu đội thúng đơn kiện đang cứ sấn vào đòi gặp Ngọc Hoàng. Hai thiên binh gác cổng dùng cán giáo đẩy ra, song người đó lại sấn vào đòi:

       - Cho tôi gặp trời, cho tôi gặp ông trời, đứng ngăn tôi, các người đừng ngăn tôi.

       Một thiên binh giang chân ấn cây giáo ngang ngực người đó quát:

       - Không được, trời còn đang bận xem báo cáo các Táo quân dưới trần gian dâng lên hôm 23 tháng chạp vừa rồi, đọc chưa xong.

       - Không cho tôi vào thì mời ông trời ra cho tôi gặp. Suốt ngày đêm ngồi trong cung vàng điện ngọc đọc báo cáo thì làm sao tỏ rõ việc đời, lòng dân. Cái bánh ông ban phát cho dân là cái bánh dẻo, bánh nướng đủ thập cẩm các loại nhân đậu, vừng, lạc, lạp xường, thịt nạc thịt mỡ, mứt quả, mứt củ… gửi qua bao nhiêu chặng công quyền, cửa ải, đến được tay người dân chỉ còn là cái bánh tẻ nhân hành rẻ tiền nhất trong các loại bánh ở chợ quê nghèo; thậm chí chỉ là bánh vẽ! Ông có biết không, hả ông trời? Cho tôi làm người mà không cho tôi được hưởng hạnh phúc vuông tròn, đầy ải tôi tù tội mấy bận ghê chết cả người? Bất công… bất công… trời mà bất công như vậy, hỏi có trời để làm gì?

       - Hỗn láo! Nhà ngươi dám mắng cả trời, sẽ bị ném vào vạc dầu đấy - Một thiên binh nói.

       - Vạc dầu chứ đến hỏa ngục tôi cũng không còn sợ nữa, đừng có doạ. Về vật chất, tôi đã nát mắt, nát thịt vào đất trên ba năm nay rồi, cái phần hồn mỏng manh như có như không, quăng vào đâu chả vậy. Sợ đếch gì! Đây còn thứ đếch gì nữa mà đòi dọa!

       Nhìn thấy tôi đi cạnh nàng tiên, cùng lúc mắt, mồm người đó mở tròn xoe kinh ngạc, lắp bắp gọi:

       - Ơ Phong! Phong ơi! Ðằng ấy làm gì mà được lên trên này nhanh thế? Năm ngoái bốc mộ tớ, tớ về còn thấy đằng ấy tới thắp hương cho tớ mà?

       Gặp Tận trong hoàn cảnh ấy tôi vô cùng bối rối, chẳng biết nói gì, đành đứng im thít. May lúc ấy được Huệ đỡ lời:

       - Anh Phong vẫn là người của trần gian, chỉ lên đây chơi ít ngày thôi. Vị thế nhà ngươi ở Âm phủ, lạc lối nào lên đây?

       - Dạ dạ! Thưa tiên nữ tôi trốn, trốn trong giày của một vị Táo quân (Táo bà), tôi lên đây đã sáu tháng rồi. Tôi đi kiện ông trời, mà mãi không gặp được. Tiên nữ giúp tôi gặp ông trời với. Giúp tôi!

       - Ngươi kiện trời về việc gì?

       - Kiện việc ông trời ăn ở bất công.

       - Cụ thể?

       - Ông trời cho tôi làm người lại không cho tôi được sinh con, bắt tôi tù tội, trêu ngươi bằng cách hai thằng đàn ông chung chạ với một người đàn bà!

       - Ðợi ba tháng nữa, đọc xong báo cáo trời sẽ có thời gian tiếp ngươi.

       Rồi Huệ lôi tay tôi bước thật nhanh qua cổng trời, đi vào trong.

       Chuyện về Tận cũng một “Tấn trò đời” đáng phải kể.

       Xin kể:

                           HXH

(Con nữa)

XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ