Nhà thơ
Bùi Thị Sơn là một cây bút sung sức của Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Lai Châu.
Chị nguyên là nhà giáo, khi nghỉ hưu chị viết nhiều hơn, in nhiều hơn. Từ năm
2010 đến nay chị đã xuất bản các tác phẩm:
Hà Nội
hiện có một nữ bác sĩ làm thơ, làm thơ xong chỉ post lên blog và Facebook riêng
của mình. Không bao giờ chị gửi thơ đi đọc đài, đăng báo hoặc xin vào hội này
hội kia, nhưng thơ của chị được bạn đọc ba miền Trung - Nam- Bắc yêu thích về cách
thể hiện tâm trạng con người.
“Ai bảo
bạn rằng có gì đó sai trong việc buồn? Thực tế thì nỗi buồn mới cho bạn chiều
sâu. Tiếng cười là nông; hạnh phúc chỉ là bề ngoài. Nỗi buồn thấm vào từng
chiếc xương, thấm vào tủy. Không có gì sâu bằng nỗi buồn…”
Trong đời người biết bao lần
mùa thu đi qua, mùa thu trở lại, biết bao lần ta lãng đãng mơ hồ trước mùa thu thấm đậm tình thu như thi sĩ Xuân Diệu đã viết: “Lá không vàng, lá không rụng, lá lại thêm xanh; ấy là mùa thu đã về,
mùa thu mới về, yểu điệu thục nữ. Trời bớt nóng và thêm mát. Có ai thổi cơm mà
khói nhẹ mơ hồ đâu đây...”.
Ma Trận
Tình”(*) là cuốn tiểu thuyết thứ tám của nhà văn Nguyễn Nguyên Bảy đã bay tới
nhà chúng tôi: Hoàng Xuân Họa, Nguyễn Anh Tuấn và Trần Vân Hạc từ cuối tháng 12
năm 2011, do chị Song Thu đem từ Tp.HCM ra.