Mặt đất này to rộng gì đâu
mà chúng mình tìm nhau chẳng thấy
ta một đời kẻ Đông người Tây.
Anh tới phương này em lại sang phương ấy
em làn mây bay, anh dòng nước chảy
mây nước cùng trôi sao chẳng phút gần
quanh quẩn cuộc đời cái bả phù vân
sống để kiếm tìm để thương để nhớ
anh xa khơi sóng xô biển động
em non ngàn trần gian bão giông.
Mai ta về tựa trong
lòng mẹ
lòng mẹ vô cùng
lòng mẹ bao dung
lòng mẹ chẳng bao
giờ bão giông.
HXH