Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

ĐÊM THÁNG MƯỜI


Mồng mười tháng mười lịch Âm
Xưa gọi ngày cơm mới
Lúa đồng trải nắng ra phơi
Có một ngày cơm mới
Chẳng ai mong
Khi nghĩ đến...
Thấy rát ruột rát lòng
Đêm ơi! Cái bả phù vân
Làm tôi tối mặt, làm nhăn nhăn trời
Đêm buông đêm tự đánh rơi
Đêm đen kìn kịt, đêm rời xa đêm
Đêm cắt miếng - để đêm thêm
Đêm khe khẽ gõ - tiếng rền mỏng tang
Đêm vồi vội, quá rộn ràng
Đêm hơ hoác trống, đêm tàn tan canh
Đêm quăng về nửa con trăng
Đêm rơi xuống bãi, đêm giăng qua cầu
Đêm thật dài - đêm thật sâu
Đêm khe khẽ lẻ, đêm âu âu sầu
Đêm chi...? Đêm đến thẫm màu
Đêm rơi đánh tõm... vào sâu đêm tàn
Đêm vội vã đến tham lam
Đêm co, đêm kéo, đêm tràn qua đêm
Đêm mai mãi - chẳng gì thêm
Đêm ấm...
đêm lạnh...
đêm quên mất mình
HXH
(Bài đã dăng bên FB Hai Xuan)
XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ