Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2018

NỘI DUNGTẬP THƠ TRÓT MỘT THỜI YÊU I (một)


(Đăng ngày: 19:58 26-05-2009 trên: yahoo)
Các bạn tôi đã từng « trót một thời yêu », đang « trót yêu một thời », hay vừa mới một thời « trót yêu » và lại sắp lăm le « trót yêu » thời nữa … không thể không « trót yêu » tập thơ này, và tìm thấy trong đó những giao hưởng với chính tâm hồn mình …  Xin hân hạnh giới thiệu một tập thơ đầy tình người của nhà thơ Hoàng Xuân Họa                                                 
Bác sỹ - nhờ thơ, nhà nghiên cứu văn học, lịch sử, tôn giáo và
 khoa học...
                                                   NGUYÊN HOÀI VÂN

Lời giới thiệu trên từ nguồn: http://nguyenhoaivan.com/ 

                
                      HOÀNG XUÂN HỌA
Trót một thời yêu
              
          Thơ         


              Tác giả Hoàng Xuân Họa

 “Mùa thu cầm chắc trong tay
 Loay hoay rơi mất chẳng hay lúc nào” 
       
Trả Nợ I 
Tôi xin trả gió cho mây
trả sông cho suối, trả cây cho rừng
tháng năm xuôi ngược đã từng
trả muối cho mặn, trả gừng cho cay.

Ðời vơi đong đủ cho đầy
trả tối cho sáng, trả ngày cho đêm
trả thương cho nhớ dài thêm
trả thuyền cho bến, bậc thềm trả trăng.

Trót vay chút tím bằng lăng
tôi trồng trả phố xanh bằng hàng lim
trả mất cho kẻ đi tìm
trả cành cho lá, cánh chim trả trời.

Không vay tôi vẫn trả đời
tôi khờ       
tôi dại
tôi người
trắng tay
Ngày 10- 3- 2000

Trả nợ II
Lại xin trả dẻo cho mềm
trả ngay cho thẳng, trả bền cho lâu
trả đò về khúc sông sâu
trả người dải yếm làm cầu mong manh.

Súng gươm trả cuộc chiến tranh
trả đôi chân mỏi đêm hành quân xa
trả thời bao cấp vừa qua
phiếu, tem, sổ gạo cái nhà giấy, rơm.

Lại em suy thiệt tính hơn
vét voi tôi trả, khỏi ơn nợ nần
bạc tiền cái bả phù vân
vay vay trả trả tục trần vần xoay.

Nửa đời tỉnh, nửa đời say
cân đong đo đếm trả vay lòng vòng
nợ người một vết son hồng
tôi xin trả nốt để không nợ gì.

Một đời mê mẩn cuồng si
đến giờ vôi bạc lỡ thì trầu cay.
                       20 - 3 -2000 

Một chút   
Một chút hoa đã ngát hương
một chút nhớ để vấn vương cả chiều
một chút thương, một chút yêu
đã đời trống rỗng giữa nhiều hoàng hôn
người đi bán dại mua khôn
đem bao đắng đót đổ dồn sang tôi.
                                       2002
Trên chốt Mèo Nai 1

Anh ngồi giữ chốt Mèo Nai
trăng thanh cùng với sao mai, tiếng gà
thông hào vắt lối vào ra
mỏm B thông với mỏm A đan cài
thần Nông canh vọng gác ngoài 
tiên cô gùi nước Ngân Hà xuống “dâng”
thần rừng hái “tặng” mớ măng 
thần cây bổ củi vác sang nhóm lò
thuỷ Tề “biếu” cá suối kho
rau tầu bay hái bên bờ hồ tiên
anh đang ở giữa chiến trường
sống sang như thể thiên đường mà em.
                         Xiêng Khoảng ngày 26/9/1969

Trên chốt Mèo Nai II
Ðêm ngồi giữ chốt Mèo Nai
nghe con dế hát giọng dài trắng đêm
quả bom nổ chậm im lìm
chùm đèn pháo sáng thay phiên tuần đường
từ quy khắc khoải can trường
thêm con bìm bịp bất thường gọi mưa
càng khuya sao mọc càng thưa
đếm sao sao lặn giờ thừa tính cây
chùm bom tọa độ xé mây
ta quay đếm loạt bom dày vừa rơi
rừng Lào sương lạnh khơi khơi
ôm cây súng trận nhớ người vợ yêu 
ngày mai gió nhé, buổi chiều
cho ta gửi nụ hôn nhiều về em.
                        Mèo Nai 27/ 9/ 1969
Gửi người quên hẹn
Sơn Tây tôi nhớ Sơn Tây
gặp em Phố Gạch thơm đầy mít thơm
đập Phùng cạn đáy trạm bơm
sáng ra chợ Nghệ cá tôm vẫn nhiều

cái hôm tôi ngỏ lời yêu
hẹn tôi Bún Thượng sẽ chiều em qua

tôi chờ héo vạt hoa cà
ngồng vườn cải bẹ, xơ già mướp hương

chiến tranh tôi ra chiến trường
thư về em chẳng vấn vương chút nào

hôm nay đất rộng trời cao
tôi về Bún Thượng lòng nao nao lòng.
                                            1980

 Một ngày với Sơn Tây
             
               Tặng bạn thơ Ðỗ Quyết
Giữa vùng cổ tích xe băng
nồng nàn hương lúa mây dăng Ba Vì
nghe trong tiếng gió thầm thì
giục ta về với xanh rì núi non.

Má em Hoà Lạc căng tròn
Ðồng Mô bầu ngực đầy còn hoang sơ
suối Hai thăm thẳm mộng mơ 
tạc vào dáng núi tình thơ, tình đời.

Vàng anh(1)hoa nở vàng tươi
thơm quanh nhà Bác thơm trời Ðá Chông
Ðà Giang lặng dòng nước trong
em ơi Ngọc Nhị(2) còn mong tôi về.

Tán đa Thành Cổ xum xuê
dang tay ôm cả trời quê xứ Ðoài
một mai. Tôi biết một mai
Ðường Lâm sẽ lại chí trai vươn mình.
                                 3/5/2005
-----------------------------                 
(1). Hai cây vàng anh do phi công vũ trụ 
Gét man Titov và bà Ðăng Dĩnh Siêu vợ 
thủ tướng Chu Ân Lai trồng lưu niệm khi thăm K9. 
(2). Vườn cò Ngọc Nhị 

Ỡm ờ ba thị 
Thị Hến Thị Nở Thị Mầu
Cả ba y Thị số đầu đa đoan
Cũng vì hỗn lính loạn quan                         
Tham lam chánh tổng bạo gan Chí Phèo.
* 
Huyện quan tính đĩ “chuột mèo”
máu ghen bà huyện rình theo tận nhà
bốn ông đần thối mặt ra
ông chui sau tủ ông sa gầm giường
thầy đồ thày bói một phường
dâm dê thượng hạng mặt trương phềnh phềnh.

**
Thị Nở vườn chuối khoe thân
làm cho anh Chí bần thần khó đi
thôi thì thôi thế thôi thì
rượu say trăng sáng tội gì Chí thôi.

     ***
Thằng Nô ở đợ đâu rồi
ra đây cô bảo vài lời Nô nghe
cái nia lật ngửa ra hè
cái nong phía cổng đem che kín vào. 
****
Trên trời có triệu vì sao
sao nào sao sáng sao nào sao không.

Sân đình trọc phú - phú ông
nắm tay chơi tập tầm vông - cùng Mầu.

Hỏi trời           

          hỏi cả Diêm Vương 

Âu vàng đựng nước sông Châu
sông châu lã chã làm đau âu vàng.

Tôi người hồn cốt mênh mang
đong buồn từng đấu đổ khoang mắt đầy.

Phải tôi người của hôm nay
hay tôi người của những ngày đã qua.

Thực lòng hỏi thật trời xa
cũng xin Thập Ðiện Diêm La trả lời.

Cõi tiên còn chỗ phần tôi
không tôi mãi ở lì nơi phàm trần.

Người đời kia rất nhiều lần
bảo tôi chính cõi phàm trần… cõi tiên!

Tôi đếm

Người ta đi chợ bán, buôn
riêng tôi ra chợ đem buồn đếm trăm
tôi bày đếm tháng đếm năm
đếm hăng say, đếm nhọc nhằn, nhục, vinh.

Ðếm ơn huệ, đếm ân tình
đếm xa xôi, đếm chút gần gặn tôi
tôi không mép lưỡi đầu môi
tôi không gá ép cầu lời đâu em.

Chợ đông người lách người chen
người mua, người bán, người xem, người mời
tỉnh say oà vỡ cuộc cười
đong thương đếm nhớ đầy vơi mảnh hồn.

Ngược đời với việc bán buôn
tôi ngồi tôi đếm dại khôn đời mình…

Thì thầm với gió

                     với cây  

Bâng khuâng đi giữa Thành Loa
tôi và gió với cây đa thì thầm.

Chuyện trăm năm chuyện nghìn năm
chuyện xưa chuyện mới, gió trăng chuyện đời
đành rằng chuyện đã qua rồi
vết đau còn tím cả trời vết đau.

Chuyện tình riêng của Mỵ Châu
phế hoang thành quách bạc màu đất đai
khi yêu ai lựa đúng sai
chỉ quân giả trá mới chai mặt lừa…

Bâng khuâng đi giữa Thành Loa
tôi và gió với cây đa thì thầm…
 Dộc Tú ngày 10 / 7/ 2005

Không mong 
Mong nắng nắng chẳng hừng lên
mong mưa mưa chỉ lặng yên không lời
bỗng đâu oà giội vào tôi
một trời sương gió, một trời giá băng.

Quên

Ðã lâu quên mất trăng tròn 
quên dòng sông chảy, quên chòm núi cao
nhà cao lấn át trời sao
quên người cùng phố, lời chào cũng quên.

Khi tôi xuống, em lại lên
ca bin thang máy dưới, trên hai đầu
chúng mình chẳng gặp được nhau
từ ngày đến ở cùng lầu… chung cư.

Với biển
Biển xanh xanh biết đâu bờ
trời cao cao đến ngẩn ngơ bầu trời
bao con sóng giội vào tôi
một thương
một nhớ
một vơi
một đầy
tôi còn một chút mê say
tôi vui với biền chiều nay hết mình.
Bãi tắm 2 Ðồ Sơn tháng 5/ 2002
Làm người là khó
“Làm người là khó” người ơi
làm người ngay thẳng giữa đời dễ đâu 
trời non xanh, đất già nâu
sông dài bể rộng nông sâu khôn lường 
cõi đời dở chín, dở ương
mưu sâu kế độc trợn dương mắt mày 
mặc ai quay quắt vần xoay
mặc ai đôn đáo loay hoay vì tiền                       

mình ta một góc bình yên
chân thành lẽ sống chẳng phiền luỵ ai. 
                    25/ 5/ 2005   
Ai vò con sóng                      
 
Tặng bạn thơ Tâm Tâm

 

Chiều xô núi đổ

               vào sông

thuyền mây

              chở cả cánh đồng
                                       đi đâu
ai vò con sóng 
                   nát nhàu
bể sầu(1) bên ấy
                      rót đau
                                 bên này. 
                           4/5/06
---------------------
(1). Ðể ta tát mãi không vơi bể sầu (thơ Tâm Tâm).

Tìm mùa thu

Mùa thu cầm chắc trong tay
loay hoay rơi mất chẳng hay lúc nào
vào ra ngơ ngẩn ra vào
tháng năm xuôi ngược lao đao kiếm tìm.
  
Giêng hai “đáy biển mò kim”
Chín, mười rừng thẳm bóng chim khôn cầm
tìm đâu hỡi bạn tri âm
đông qua hè tới lại xuân lỡ thì
mơ mà chi ước mà chi
trò đời vớ vẩn có gì mà say…

Mùa thu cầm chắc trong tay 
loay hoay rơi mất chẳmg hay lúc nào.
                    Thu 1989 

Trách vầng trăng,

trách chợ nghèo

(Viết hộ tâm sự người bạn)
Chợ Diền em mua tặng tôi
một xâu bánh đúc để rồi lạt không
tháng Sáu em đi lấy chồng
tôi buồn xách giỏ ra đồng bắt cua.

Bắt cua bán chẳng ai mua
đem nấu canh dấm khế chua một mình
gạch cua chưng mỡ chưng hành
tra mặn muối mắm mà canh nhạt phèo.

Trách vầng trăng, trách chợ nghèo
bát canh cua chẳng ngọt theo ý mình.
                  Ð P TT 1961 
  
Xui dại dòng sông
Xin đừng chảy nữa hỡi sông
biển bao nhiêu nước vẫn không vừa lòng
lòng tham biển lớn mênh mông
vắt mình cạn kiệt sông mong biển đầy.

Biển đầy ăm ắp chân mây
để sông vất vả mình gầy trúc tre
có bao nhiêu nước suối khe
dồn cho biển cả sông khoe lở bồi.

Chảy làm chi mãi sông ơi… 
        Hè 2005
Xin đừng
Xin đừng kết cỏ thành hoa
lá cây làm chiếu trải ra góc vườn
xin đừng vơ váo để thương
thổi cay quăng đắng ra đường chặn tôi
xin đừng cau bốn bổ mười
chia bôi thiên hạ nhá tươi sượng sùng.

Vỡ nồi còn cố giữ vung
mặt trời đã tắt sau vùng núi xa
ao tù rô, diếc trải qua
ước dòng sông rộng để 
               mà lội bơi…
Chí Phèo cung trăng
Mai Rằm lên chơi cung trăng
dưa lê buôn với ả Hằng một phen
tán hươu cùng Cuội một đêm
thịt tươi Thỏ Ngọc ninh mềm nhắm chơi
say rồi cãi vã cùng trời
quát to cho lão Thiên lôi giật mình
tóm hai tiên nữ nhất xinh
tình tang múa giữa Thiên đình mê tơi
tiệc Quần Tiên chẳng được mời
xông xông anh tự nhiên ngồi vào ăn… 
Trần gian chẳng chút lăng nhăng
lên chơi tiên giới, anh “thăng” Chí Phèo.
    Trung Thu Ất Dậu, 2005
Nhầm
Quả ương tưởng quả chín rồi
quả xanh tưởng chát người ơi tôi nhầm
tôi nhầm ngay miếng tôi ăn
tôi nhầm ngay cả người thân bạn bè
tôi nhầm giữa trúc và tre
tay cầm cá chép ngỡ mè linh tinh… 

Tôi nhầm giữa nhục và vinh
tôi nhầm tôi với chính mình… chán chưa! 
(Bán đảo Linh Ðàm 23/ 11/ 2005) 

Mất không cái rét
Ai hái vầng trăng vứt xuống vũng trâu đầm
để trăng mặt mày lấm lem bùn đất.
yêu trăng, ta tát cạn khô vũng nước
ngẩng nhìn trời, trăng vẫn đẹp nguyên xưa.

Giận kẻ đa tình mà yêu hoa một nửa
làm hoa buồn hoa nở một lần thơm.
trách nàng Bân suy tính mãi thiệt hơn
để tháng ba này mất không cái rét.
 Ngày10 tháng 3 Bính Tuất (2006)
Nối lời cổ tích
Rung ngọn cỏ chùm sao rơi
anh vơ vẩn cùng trăng vơ vẩn

tiếng trống cơm tình bằng ngưỡi hỡi
vịn mây leo Quán Ðốc lên trời

xe kiệu vàng ngựa ô anh thắng
đi đón em tát nước đầu đình

hội xuân này Từ Thức là anh
một trời hoa mùa xuân anh tặng

Giáng Hương ơi, yêu chốn trần gian
xuống đây cùng nhau ta ở.
Một đời trắng băng
Núi treo đỉnh núi giữa mây
thác reo thác đổ lẫn ngày vào đêm
suối xanh trong, chảy lặng im 
nai đàn tao tác đi tìm suối trong.

Trời đem đổ nhớ vào mong
còn người bán Bắc buôn Ðông kiếm lời
còn tôi nước lã ra khơi
để cho sóng vỗ một đời trắng băng.

Buông chài

Hòn Ngư
anh đến buông chài
cá tôm chẳng được
được vài con cua
cua đá 
ai bán
bán ai mua
anh quăng trả bể
anh về tay không.
 (Cửa Lò 28-7-2000)           

Ngắm biển bạc

Người đi tắm biển, tắm vô tư
tắm xong châu đầu ăn đặc sản.
Mấy cụ già cào nghêu bờ nước cạn
có đủ tiền mua đấu gạo không? 
Ngắm biển bạc rừng vàng
lòng ta thấy mênh mông.
Cửa Lò 30-7-2000

Hỏi sóng
Ghét gì ta mà nghìn con sóng 
cứ chồm lên lớp lớp cồn cào
chỉ xoá đi dấu chân ta trên cát
phải gầm gào dữ dội thế sao? 
 Ðồ Sơn 14/5/04

Ghi ở chợ điện tử Cửa Lò

Xe ôm ghé sát tôi gạ gẫm
chở đi xem chợ điện tử Cửa Lò
cái Minskhơ kẹp ba chạy vòng vo
hai dẫy phố, đài, ti vi... bày chồng đống.

Rười rượi điệu nhạc vàng thời tiền chiến
màn hình màu khuếch đại tiếng loa
những O bán hàng giọng Nghệ dịu êm
vẫn chán ngán trước một chợ đồ bãi rác.

Ði nghỉ mát nào đâu ta thấy mát
cứ bỏng lòng nhìn vàng bạc chảy ra khơi
rước về một phố dài đồ đồng nát
cho nhà nhà sang trọng của này ư?                     
                  24/7/2000 
Hỡi biển
Biển xanh biếc khiến hồn ta thăm thẳm
chút gió Ðồ Sơn ta đã phải lòng
con Dã tràng leo teo xe viên cát
cho sóng dào lên xoá hết nhọc nhằn.

Biển trong nhường kia cớ sao mặn nước 
sóng đã già đâu mà sớm bạc đầu                                       
ăm ắp triều dâng lòng đầy khao khát
ta khát biển rồi -
 hỡi biển nông sâu.
                                    Ðồ Sơn 12/5/2004

Tết uống cùng đồng đội

Ðêm chuyển giao thế kỷ
ly, tràn ly rượu đầy
khật khưỡng đất trời say
ta vẫn tỉnh, ô hay!
nhớ chiến trường năm xưa
tiểu đội mười hai đứa
có một chiếc bánh chưng
xắn chia mười hai phần
chẳng đứa nào dám ăn
sợ ăn là hết tết.
Nay mỗi độ xuân về
nhà tớ gói khối bánh
thừa chia tiểu đội mình
mỗi thằng hai ba chiếc
Còi ơi mày nằm đâu
mát xanh trên đồi cọ
Rì ơi mày nằm đâu?
thơm hương hồi xứ Lạng
tết nâng ly rượu đầy
nao nao nhớ bọn bay
đắng, cay xè khuông họng
vung chén rượu vào mây. 
Ðêm giao thừa 2000

Ðối Cảnh
Con trai mẹ tuổi hai mươi
hy sinh ở mãi Tháp Mười miền Nam
vật giỗ với mẹ là sang
đĩa quả vườn chín, nén nhang khói mờ
ban thờ tấm ảnh đơn sơ
miệng cười chan chứa ước mơ cháy trời
thời gian mấy chục năm rồi
tuổi con vẫn tuổi 20 chẳng già
khấn con xong mẹ bước ra
tựa lưng cánh cửa ngóng xa ngõ mòn.

Nhà bên sinh nhật thằng con
uống ăn, cười hát: Họ còn vui lâu… 

Trước cơn mưa
                                 Ao Vua 
Ao ước rồi cũng tới được Ao Vua
xe bon bon quên đường đầy bụi
rừng xanh nguyên thác đổ trắng trời trưa
ngụp trong nước gột lòng thanh sạch.

Ba Vì ơi, khoan tạt gió té mưa
cho ta phút êm đềm bên cây cỏ.
có vài giờ cùng Ba Vì đó
sấm chớp ơi, chầm chậm gọi ta về.
                                              

Trước Ðồng Mô

Khởi từ đường Láng mình đi
Yên Hoà cầu mới nhẵn lì dặm xa
cốm Vòng ngào ngạt thơm ra
đi trong hương lúa anh qua chùa Thày.

gió dồn Thạch Thất mây bay
mai về Phủ Quốc lối này ta sang
qua cầu sông Tích thênh thang
nhấp nhô sóng lúa dát vàng trời mây.

Thông reo cánh nhạn đan đầy
Ðồng Mô ước hẹn lên đây với mình
mênh mông - trời - nước - non -tình
một vùng huyền thoại Sơn Tinh vẫy người.                   

Thơ di cảo Chế lan viên
“Bên vạc dầu của quỷ”(1)
ông ngẫu hứng làm thơ
bất ngờ nghe thơ ông
lũ quỷ cắm đầu chạy
đàng hoàng ông trở lại trần gian
với nghìn bài thơ di cảo.
-------------
(1). Thơ Chế Lan Viên 


Trước Hồ Tây nhớ 
nhà thơ Phùng Quán
Bốn bề sóng trắng Hồ Tây
bốn bề gió bốn bề mây giăng hàng
chen chân bước giữa mênh mang
tìm người câu cá chép vàng, còn đâu.

Cá ăn tăm sủi, bọt xầu 
người về cõi khác từ lâu mất rồi
để "Lời mẹ dặn" giữa đời                                    
"Tuổi thơ dữ dội" lầu ngồi chờ trăng.
Hồ Tây 2/9/2000

Ăn theo thế đủ rồi
Có mỗi ả Thị Mầu đỏng đảnh
mà bao "dao" bút thái ra thơ
đẹp đẽ chi cái đôi mắt sắc
hay hớm gì cái thói lẳng lơ?

Tai tiếng chửa hoang Mầu đâu có sợ
sợ con mình, con thằng ở đợ
đem bỏ cửa chùa đổ tội cho sư
gây nỗi oan khiên Thị Kính!

Mầu không anh hùng chẳng là liệt nữ                 
thơ ơi thơ ăn theo thế đủ rồi.
        14/4/02

Trước Bạch Hạc

                               Tặng M
Hạc trắng bay đâu còn lại bến sông
để anh ngẩn ngơ giữa chiều Bạch Hạc.
hương xuân dồn lóng lánh sông Thao
cánh én tung trời đỏ ngời hoa gạo.

Việt Trì mây căng ngực em sức trẻ
lấp loá cánh đồng nón trắng lao xao.
em gieo gì vào mùa xuân nữa đấy
mà đất trời cứ xanh ngất xanh ngây?
Việt Trì 7/3/ Tân Tỵ (2001)

Ði dọc Sơn La
Sớm ghé Yên Châu trưa dừng Hát Lót
Nà Sản tung còn trai gái cầu duyên.
Sơn La quê mình đẹp những nàng tiên
hồng lửa trại em đàn môi nhảy sạp.

Áp má Cò Nòi nằm nghe đất thở
vịn mây bay leo đèo Pha Ðin
gói trời xanh giấu trong lá ngoã
uống cạn sông Ðà sông Mã tiếng chim.

Ðêm nay thức với rừng vầu rừng lim
vo viên tiếng khèn ném qua đỉnh núi.
soi đuốc trăng bắt con cá suối
nướng đỏ bình minh nhắm rượu cần.
                   8/7/02

Qua Phan Xi Păng
Phan Xi Păng một ngày anh đến
đến thăm, anh gửi lại tình yêu
đào Sa Pa đang vụ chín nhiều
anh muốn hái, cành em cao quá.

Thăm chợ tình, chợ chưa tới phiên
tạt vào rừng hái dăm quả bứa
anh leo dọc, cành bứa chặn ngang
đành tựa gốc cây làm Ðại Lãn.

Anh một đời ngu ngơ một đời khờ khạo
quả bứa rừng đâu sẵn như sung
mà khát thèm ao ước mãi
bữa tiệc tiên mây gió cao xa.

Quả đất 
Qủa đất tròn
qủa đất quay
trước mặt mình đầy 
suối trắng, sông trong…
Ðất là ước là mong
đất là vườn là ruộng
đất là nhớ là thương
đất là nguồn là cội
đất cho mình yêu nhau
vui - buồn
khổ - đau
hạnh phúc. 

Qủa đất tròn
qủa đất quay
chúng mình 
một đời
quay cùng qủa đất.
Giận
hờn
được
mất
chốc tay! 

Nơi bàn tiệc

Bọt mép, bọt bia quện nhau bê bết
lẩu cá, tôm chiên, bò tái, dê thui
nhồm nhoàm đũa thìa, tằm ăn rỗi
mở thầu, ký hợp đồng nơi quán nhậu
phần chục, phần trăm chia chác tít thò lò.
quên người mẹ quê mùa quanh năm cấy gặt
ngày hai bữa chưa no!

Bọt mép bọt bia
bọt chảy dài ra cống
ô nhiễm mấy dòng sông!

Trót một thời yêu

Tôi yêu bầu trời luôn có những cơn giận dữ 
của Thượng đế bất cần sai đúng 
thượng đế cực đoan
mưa nhỏ, mưa to, mưa hoài theo ý... trời
mùa hạ nắng cháy, cháy Thiên đường
mùa thu xanh, xanh trời, xanh đất, xanh mắt em
tôi yêu mùa đông buốt giá, cài thêm rét hại,
mười ngày rét hại, bồi thêm rét hại,
hoa trái cỏ cây táp teo mỏng tang co mình 
                                    trong sương muối
mùa đông qua, xuân về sự sống sinh sôi.
Tôi yêu sự tự do của vầng trăng
Cuội yêu tự do nơi cung trăng đem trâu lên chăn.
tôi yêu những chàng trai mơ vá trời
những cô gái mơ lấp biển
vá trời, lấp biển
bắt gió, cầm mây
tuổi trẻ nào chẳng tràn đầy mơ ước.
thời tôi mơ ước 
chẳng thành mơ ước
thời tôi yêu
khô khốc thời yêu.


Vu vơ buồn


Buồn không thể nói
biết ngỏ cùng ai
hàng xóm giàu lên
người bán đi nửa đất 
người con bán mồ hôi xứ người
xây nhà cao, tường kín.

Ðường dự án rộng dài
đẩy hai hè phố ra xa 
muốn đến nhà nhau phải vượt mấy dòng xe 
tình người xẻ chia từng mảng.

Bấm chuông nhà bạn sang chơi
vợ bạn trả lời:
"muốn tìm nhà em sang quán bia là gặp"
gặp mà chi ông mặt đỏ tía tai
tâm sự gì cùng ông tía tai mặt đỏ.

thất thểu về nhà ngồi đếm vuông tròn chữ báo
nghe ti vi quảng cáo
rót mật vào tai
hãng này - công ty kia
mới về thuốc trường sinh bất lão...

Ta cần chi trường sinh bất lão
chuyền kênh ti vi
lại Năm Cam với Thuyết buôn vua
mua linh hồn mấy "thày" quan chức
mua nhân cách ba "thày" trí thức
bằng đồng tiền nhơ nhớp tanh hôi...

Buồn quá thôi
bấm chuyển kênh ti vi
gặp Bush con ngoác mồm làm ngáo ộp
dọa bốn biển, năm Châu
cả nhân loại ngồi dương mắt chẫu?...
  
Trong siêu thị

Bước vào siêu thị hoa cả mắt
hàng hoá nhiều, thứ gì cũng đắt
lương hưu vài trăm ngàn
cô bán hàng, cô nào cũng đẹp như tiên
má phấn môi son mép mồm tép nhảy
mười ngón tay đếm tiền nhoay nhoáy.

Vào siêu thị một lần
vào siêu thị một lần
viêm đa khoa “màng túi!
Nút đa đoan
Anh vừa
gỡ được 
nút yêu,
nút đa doan 
tiếp buộc liều vào theo.
Kiếp đa tình 
đã trót đeo,
hai vai hai gánh 
oằn chiều
cố mang...

Chợ Chờ

Chợ Chờ… chợ họp ngay bờ
người mua kẻ bán, người chờ sang sông
còn anh một gã lông bông
say câu Quan Họ đến không muốn về.

Chợ Chờ phiên chợ anh chờ
rượu Vân anh uống đến lờ đờ say
Hội Lim anh chờ từng ngày                                
say câu Quan Họ… anh say luôn người.

Rằm tháng Giêng năm Nhâm Ngọ 2002

Đem khoe
Lưng chừng khoe rốn khoe lưng
trung tâm bộ ngực mở tung cổng trời
em khoe nhiều quá em ơi 
làm bao con mắt người đời lao đao
nếp nhà mẹ dạy thế nào
mà em phung phí “bán” rao ngoài đường
tưởng làm như thế là duyên
bày ra quảng cáo... lấy tiền hả em?
                     Hạ 2003

Mời
Gió trăng sẵn một mâm đầy 
mời làng, mời bạn, mời thày... mời ta
đất thì rộng, trời tít xa
bát vàng đũa ngọc đêm và... gió trăng.

Hão huyền

Hão huyền gió hão huyền mây
xoay tròn bốn phía đó, đây hão huyền
canh suông bánh vẽ triền miên
làm ta thành sợ cõi tiên cõi trần.
Cả tin
Tôi tròn tôi méo tôi vuông
xanh ương chín dở tôi buồn phận tôi
mẫu khuôn mực thước rậm lời
tôi thành ra kẻ một đời cả tin.

Ôm ngọn gío Lào
Ôm ngọn gió Lào
trèo qua đỉnh nhớ
em vào chiêm bao
canh võng khẽ chao
anh bừng tỉnh giấc...
ôm ngọn gió Lào
đu đưa cánh võng
ôm ngọn gió Lào.
(Cánh Ðồng Chum 1969)

Hai phía

Anh ở vùng chớp bể
em phía mưa nguồn.
biển cô đơn
rừng chiều hoang lạnh
chớp bể
mưa nguồn
hai phía ngóng về nhau. 


Kẻ vá trời

Ðang tay em xé rách trời
để tôi vá víu một đời không công
vá lành chỗ rách đằng Ðông
đằng Tây em quậy sứt bong chỉ tà.

Mụn Nam vừa vá hôm qua
hôm nay vạt Bắc rách ra nữa rồi
em nhiều rắc rối lôi thôi
giận thì em xé bỏ đời tôi đi…

Trời xanh có tội tình gì...
Tôi chờ bến không
Bờ cát soãi dài ôm xiết dòng sông
dòng sông mát dòng trôi êm ái
êm ái mái chèo em đã sang sông
sang sông với chiếc thuyền không
thuyền không tâng hẫng mênh mông bến bờ
bờ này tôi đợi vu vơ
vu vơ bến cũ tôi chờ… bến không.
     Bến đò Cát Bi 2000
Tôi yêu
Ða tình - tôi trót đa tình
đa mang - tôi trót một mình đa mang
trái đất từ thuở hồng hoang
vẫn yêu như thế chứa chan đến giờ.

Hồn tôi - xanh một ước mơ
yêu cho lở bến sạt bờ chưa thôi
yêu cho nứt đất long trời
cho sông hoá suối biển khơi hoá hồ.

Cuồng si đến độ không ngờ
mình yêu chưa đúng người chờ mình yêu
có kiếp sau - ước một điều
tôi xin lần nữa được yêu hết mình. 
Ngày Valentine 2004 


Thơ viết bên kè Cát Bi

Về thăm quê nội Cát Bi
nghe sông Hồng vỗ rầm rì tuổi thơ
hội làng mùng 8 tháng tư
Ðường Trầm rước thánh, Bồ Ðề còn đâu.

Bến đò Văn Miếu rầu rầu
đò người làng khác trúng thầu làm ăn
Gốc Sung ruộng đã chia ngăn
đào ao thả cá vứt quăng mả mồ.

Ðầu đình cây gạo khẳng khô
vườn nhà bà ngoại thuộc về người ta
Hồng Hà dòng nước vèo qua
Ban thờ nơi cúng ông bà... giờ đâu?

Nắm hương cháu thắp trong đầu
chắp tay cháu vái… đục ngầu dòng sông?
                 Tháng 12/ 2003
Trên mặt đất này
Mắt đất này to rộng gì đâu
mà chúng mình tìm nhau chẳng thấy
cứ một đời kẻ đông người tây.

Anh tới phương này em lại sang phương ấy
đứa làn mây bay, đứa dòng nước chảy
mây nước lồng trôi sao chẳng phút gần
quanh quẩn cuộc đời cái bả phù vân
sống để kiếm tìm để thương để nhớ
anh xa khơi sóng xô biển động
em non ngàn trần gian bão giông.

Mai ta về tựa trong lòng mẹ
lòng mẹ vô cùng lòng mẹ bao dung.
lòng mẹ chẳng bao giờ bão giông.
Gõ mạn thuyền ngồi hát
Ðời suông một chiếc thuyền suông
neo vào bến lở tay buông xuôi chèo
ngày trong veo, tháng trong veo
buông cây sào chống trôi theo sông chiều

Yêu bao nhiêu - luỵ bao nhiêu
nhè ra miệng đắng, nuốt liều họng cay.
đa mang xuyên suốt tháng ngày
để giờ chật một đò đầy đa mang. 
                    18/2/ 2005
Hỏi gốc cây
Cái gốc cây biết chuyện này không nhỉ 
gái bán hoa mua chỗ đứng trăm nghìn
để tối tối ra chờ vẫy khách
sự thật đau lòng, sự thật khó tin.
  
Bán nốt
Không xin bớt chẳng cần thêm
mua trăm bán chục thử xem sự đời
có chín tôi coi đủ mười
đo dò đáy bể lòng người bao xa
ngày qua tôi biết ngày qua
tôi cho tôi biếu quá đà chán chưa
chợ tàn người họp lưa thưa
tôi ngồi bán nốt quãng thừa đời tôi.

 Ghi trên tàu Bắc - Nam
Bát ngát Lăng Cô chiều nay
mai mênh mang Mường Mán
cả trăm bánh sắt ầm ầm lăn lăn
cung đàn miền Trung dằng dặc
biển xanh xanh biếc vơi đầy
trời như say
ta như say
lắng nghe hơi thở đâu đây Sóng Thần
bồi hồi Bình Triệu vào xuân
chiều xa, nỗi nhớ tay cầm… trao ai.
                                   1984

Thuyền trăng
Hái vầng trăng xẻ ván
đóng thuyền bơi trong mắt em
mắt em một dòng thăm thẳm
một đời anh bơi chưa được nửa dòng.

Nửa dòng còn lại… mênh mông nữa 
anh mệt nhoài, thuyền trăng thêm cũ
mắt em thăm thẳm một dòng trong.
                                                       1999
Tháng ba  trẩy hội Chùa Thày
Vẫn mây phủ trắng núi Thầy
vẫn hoa gạo đỏ lấp đầy tháng ba 
chen theo ngọn gió la đà
sân chùa rón nhặt bóng đa tay cầm.

Vịn vào tiếng vọng chuông ngân
vượt trăm bậc đá lên thăm chợ Trời
trước động Thánh Hoá bồi hồi
cây si nghìn tuổi vẫn ngời sắc xanh.

Có vào Cắc Cớ cùng anh
hay sang vườn Trúc hái nhành lộc xuân
hang Bò… thôi, đã mỏi chân
chiều buông bước một ngắn dần thang mây.

Tháng 3 trẩy hội chùa Thầy…
                    Sài Sơn ngày 2/4/2006

Tôi ghen
Tôi ghen với quả trứng gà bóc vỏ
giống làn da em trắng nõn nà.

Tôi ghen với vầng trán thông minh các nàng hoa hậu
giống vầng trán em.

Tôi ghen với bầu trời sao lấp lánh
lấp lánh giống đôi mắt em.

Tôi ghen với chiếc sống mũi cao Ðức Mẹ Ðồng Trinh
giống ngọc ngà mũi em.

Tôi ghen với dáng đẹp hài hoà thần Vệ Nữ 
giống hệt dáng em.

Tôi ghen với chàng trai may mắn
người làm chồng của em.
                                1995 
Bàn tay đợi bàn tay
Tặng T H
Em đắp bờ vùng
tôn cao bờ thửa
tay em gặt lúa 
lượm bó từng gồi 
đầy xe cải tiến
lầm lũi tay lôi
gồng mình vai kéo
giữa trời nắng chang… 
đầu không khăn, nón
cái nón đội đầu
em che cong tương 
lúc đêm mưa xối.
còn mảnh nylon
em che vại cà, 
tấm thân ngọc ngà 
che manh áo mỏng.
Ðường về sân kho 
xe lúa bon bon
lăn tròn thân phận
thay chồng nuôi con 
buông lơi yếm thắm 
rỗng khuôn ngực nắng 
khao khát bàn tay
bàn tay mê mải
ở mãi chiến trường 
quên lần dải yếm.

“Bàn tay ải
bàn tay ai
chẳng bàn tay ai 
vẫn bàn tay em 
nắm bàn tay em
bẻ kêu căng cắc
vầng trăng thao thức
lũ mọt buồn lây 
nghiến đêm cọt kẹt
mòn đêm cọt kẹt…
Yên Dũng 1968
Ai làm cho lỡ
Gió sao cả gió rung cây
nước sao lớn nước tràn đầy suối khe
làm ta lỗi mất câu thề 
làm ta chậm mất ngày về bên nhau.

Lỡ năm trước, lỡ hẹn sau
lỡ lên lỡ xuống bạc đầu thời gian
ai khua gió núi trăng ngàn
ai rung cây để chim đàn tác tao? 
                      Chương Mỹ 4/1969
Sau mưa
Chiều mưa ướt thướt phố phường
người đi bỏ đó con đường đẫm mưa
tạnh rồi, cánh nhạn bay thưa
mảnh trăng đầu tháng, thêm thừa… mảnh trăng.
                                       1987
Cái nghèo không mất cắp
Mọi thứ trên đời đều bị mất cắp 
riêng cái nghèo không ai lấy đi cho
chẳng thể bốc ánh trăng về làm bánh
em phải tảo tần phố xá bán buôn.

yêu và không
Yêu
những người mẹ thuỷ chung hiền dịu
xây tâm dựng đức để phần cháu con.
Yêu 
những bàn chân lấm tay bùn
nhũn nhặn ngô khoai
cơm rau, cà vẫn tiếu lâm cười phá
vẫn lời ru bay lả cánh cò…

Không
học chi chuyện Tấm giết em làm mắm
học để làm gì chuyện Dậu bán con? (1)
mãi còn canh cánh chuyện bán con
----------------
(1). Tấm và Dậu, hai nhân vật được đưa vào dạy trong sách giáo khoa. 

Bạn bè viết tặng:
“Trót một thời yêu” – một trái tim đau
          (Đọc thơ Hoàng Xuân Họa, nhà XBN Hội Nhà văn, 2006)
                             Bạch Huệ Anh
                              (Nhà thơ trẻ)
       Bạn có thể nhầm cho rằng Trót một thời yêu là tập thơ tình nhưng hoàn toàn không phải. Sức tải tư tưởng nặng hơn cao hơn xét về mặt nhân tình thế thái. Ngay cặp lục bát đề từ đã ta thay đổi lối cảm thông thường: “Mùa thu cầm chắc trong tay/ Loay hoay rơi mất chẳng hay lúc nào”.             
       Cuộc sống con người dây mơ  rễ má nhiều quá, ràng buộc lẫn nhau nhiều quá, người có lòng tự trọng cao thấy mình lúc nào cũng mắc nợ. Mà nơ nần, ơn huệ là khổ sở chứ sung sướng gì. Muốn sống thanh thản tốt nhất không  bị day dứt vì vướng mắc nợ nần. Trả nợ một là một trong những bài thơ như thế. Từ cảm giác sợ mang nợ suốt đời mà tác giả cứ tưng tửng xin trả nợ xuyên suốt sang các bài khác: Trả nợ II, Một chút, Buông chài, Tôi đếm, Tìm mua thu, Trách vầng trăng trách chợ nghèo, Nhầm, Bán nốt… Đọc số bài thơ cứ thấy khơi khơi bóng dáng của sự nợ nần chua chát, dẵn dỗi của một trái tim đau!
        ỠM ờ ba thị, Thị Hến, Thị Nở, Thị Màu. Theo mắt nhìn của nhiều đời khác nhau, họ là gái xấu, gái bỏ đi nhưng trong con người họ cũng có những khát khao chung của đàng bà. Khát khao của Thị Màu đâu phải thằng Nô, khát khao của Thị Hến đâu phải “huyện quan tính đĩ “chuột mèo”, chánh tổng, thầy đồ, thày bói, bốn kẻ “dâm dê thượng hạng” đi tìm của lạ. Đọc Ỡm ờ ba Thị cứ ngỡ tác giả viết để chê trách, phê phán ba nhân vật này nhưng không phải thế. Bằng cái nhìn cảm thông với những nỗi khát khao của họ, tác giả hạ bốn câu ở khổ thơ thứ ba đọc giật thột mình: “Thằng Nô ở đợ đâu rồi/ ra đây cô bảo vài lời Nô nghe/ cái nia lật ngửa ra hè/ cái nong phía cổng đem che kín vào”. Cái cô Thị Mầu rực lửa kia chẳng thèm vụng trộm mà công khai mất rồi. Làm cái việc ấy mà chỉ che mỗi cái nong phía cổng thì thật là táo bạo, bất cần đời chứ còn gì nữa. Thị Hến tuy là gái góa bụa thật cũng không phải của ôi, của thừa để cho không lũ lâu nhâu sâu mọt đầu chày đít thớt gà què ăn quẩn cối xay ấy dày vò. Câu kết thể hiện quan niệm, thái độ, cách nhìn về Thị Mầu khác hẳn cách nhìn xưa nay: “Sân đình trọc phú – phú ông/ nắm tay chơi tập tầm vông cùng Mầu”.
        Trách vầng trăng, trách chợ nghèo tác giả ghi rõ là viết hộ tâm sự một người bạn. Hẫng hụt, trống rỗng vì người yêu đi lấy chồng, mà lại đi lấy chồng rất vội vàng, lấy chồng giữa mùa hạ nóng nực. Đau đấy, buồn đấy nhưng chỉ nhẹ nhàng trách chứ không oán hận, không trách người con gái kia bạc tình, mà chỉ “trách vầng trăng, trách chợ nghèo”, trách “bát canh cua chẳng ngọt theo ý mình”. Trách vu vơ mà ám ảnh vô cùng. Mở đầu bài thơ đã như dự báo trước sự không bình thường của đôi trai gái này:”Chợ Diền em mua tặng tôi/ Một xâu bánh đúc để rồi lạt không”. Bánh đúc mà xâu bằng lạt thì con đâu bánh đúc mà đem về làm quà? Dù cố tình ghi là viết hộ tâm sự một người bạn thì người đọc cũng khó tin đó là bài thơ viết hộ, đây chính là tâm trạng của tác giả. Xét qua bài “Gửi người quên hẹn” sẽ là như thế: “Cái hôm tôi ngỏ lời yêu/ gặp tôi Bún Thượng sẽ chiều em qua/ tôi chờ héo vạt hoa cà/ ngồng vườn cải bẹ, sơ già muớp hương/ chiến tranh tôi ra chiến trường/ thư về em chẳng vấn vương chút nào/ hôm nay đất rộng trời cao/ tôi về Bún Thượng lòng nao nao lòng”. 
            Rồi những câu thơ về thực tế cuộc sống nhiều bất công hoặc nhiều điều tác giả chưa bằng lòng được thể hiện khá đằm, khá gợi: “Ai hái vầng trăng vứt xuống vũng trâu đầm/ để trăng mặt mày lấm lem bùn đất…/ trách Nàng Bân suy tính mãi thiệt hơn/ để tháng ba này mất không cái rét” (Mất không cái rét). Nơi phố thị phồn hoa người ta làm ăn bằng đánh quả, mánh múng, quan hệ bằng nhậu nhẹt: “Bọt mép, bọt bia quện nhau bê bết/ lẩu cá, tôm chiên, bò tái, bê thui/ nhồm nhoàm tằm ăn rỗi/ mở thầu, ký hợp đồng nơi quán nhậu/ phần chục phần trăm chia chác tít thò lò/ quên người mẹ quê mùa quanh năm cấy gặt/ ngày hai bữa chưa no” (Nơi bàn tiệc). Bằng phương pháp đối lập hình ảnh, đối lập từ để cảnh tỉnh những kẻ chỉ biết châu đầu tằm ăn rỗi, để mở thầu, để bàn nhau rút ruột công trình ăn chia với nhau, quên mất những người mẹ nghèo hai sương một nắng làm ra hạt gạo, củ khoai mà ngày hai bữa chưa no. Từng câu, từng chữ cứ da diết, cứ khía vào tâm thức khi đọc 
        Kẻ vá trời, bài thơ có tự lạ. Nhìn tiêu đề cứ nghĩ tác giả tán hươu tán vượn bốn phương, tám hướng ra vẻ ta đây anh hùng anh bá dám dấn thân làm một việc động đất… là vá trời! Khéo tưởng tượng ra một em (chắc là bà xã) “xe rách trời”: “Đang tay em xé rách trời/ để tôi vá víu một đời không công/ vá làng chỗ rách đằng Đông/ đằng Tây em quậy sứt bong chỉ tà/ mụn Nam vừa vá hôm qua/ hôm nay vạt Bắc rách ra nữa rồi…”. Tôi tin, Kẻ vá trời sẽ được nhiều người đọc là đàn ông thú vị, vì nó nói hộ nỗi “thống khổ” của họ về những cơn ghen tuông vô lối của chị em mình. Trót một thời yêu là tập thơ đọc được.

                                           Hải Phòng, ngày 10 – 11 – 2006
                                             Bạch Huệ Anh
                                                       ĐT: 0976657607 
                       (Báo Văn nghệ Hội Nhà văn, số 52 ngày 29 – 12- 2007)



                     
Con tim mắc nợ                                                      

Tặng: tác giả Hoàng Xuân Họa 
nhân đọc tập “Trót một thời yêu”
                                                                                
“Trót… yêu” – ai thế bao giờ
Đọc xong trang cuối còn ngờ chưa tin
Cái thời hoa nở trăng lên 
Khí trời, sương trắng... tưởng lên Niết Bàn

Đất bằng, muôn nỗi nhân gian
Loạn ly, tan hợp, hợp tan khôn lường
Nghĩ mà thương, giận mà thương
Con tim mắc nợ tơ vương một thời

“Trót… yêu” – thôi trót yêu rồi
Trách chi.. trời đã đầy trời… trắng mây.
                         Ngày 11 – 10 - 2006
                          Đỗ Quyết
                           (Hà Nội)



Tặng: HX

Chén thơ ai “trộn” bùa vào
Để ai nên nỗi lao đao thẫn thờ
Không ra tỉnh, chẳng ra mơ
Dạ bâng khuâng dạ, lòng ngơ ngẩn lòng.
                                    Ngày 13 – 7 – 06
                                        Tâm Tâm  
                                                      (Hà Nội)

Trộn

Viết sau khi đọc bài Trộn của HXH

Ai đem “trộn” cá vào canh
Trộn tiêu vào muối cho nhanh bạc đầu
Lẽ đời trộn trước vào sau
Sao ta không dám trộn nhau một lần.
                       Hà Nội, ngày 11 – 7 – 06
                        Cao Văn Viên
                        (PGS- TS Y khoa)


Tháng Ba
Tăng: anh Xuân Họa, tác giả 
tập thơ “Trót một thời yêu”

Tháng ba tay trắng tay rồi
Hội tan tình khép đành ngồi nhớ em
Bên thềm sợi nắng khát thèm
Cong queo vỏ bưởi em đem gội đầu
Dửng dưng lan ngọc đổi màu
Rơi trên tóc mẹ vương nhàu tóc em
Hương thơm hoa lạ thành quen
Trắng tay mới biết ngày chen tháng ngày.
                        Ngày 6/5/07
                Đào Trung Việt
                                (Hà Nội)


Tặng tác giả 
         “Trót một thời yêu”

Trót một thời yêu mê si
Trái tim mắc nợ mỗi kỳ bão giông
Chút tình riêng gộp làm chung
Giở xem quá khứ điệp trùng bể khơi.

Ai đang tay xé rách trời
“Để tôi vá víu mội đời không công”
Lạnh lùng xui dại dòng sông
Tìm mùa thu trách vầng trăng chợ nghèo.
        
Ghen chi với gã Chí Phèo
Uống cùg đồng đội trên Mèo Nai hai            
Biển ơi, hỡi biển rộng dài
Hái trăng xẻ ván đóng sai con thuyền.

Ước gì biển mãi bình yên
Nối lời cổ tích mà lên Ba Vi
Chợ Chờ mua, bán được chi 
Trai Đường Lâm đã đến thì vươn xa.

Đếm đời khôn dại, phong ba
Buông chài, thả lưới bữa qua Cửa Lò
Bắt nghêu trả nợ cho sò
Đến khi tay trắng còn lo hão huyền?
                        Ngày 27 – 10- 2006
                          Hà Đạt
                             (Thường Tín Hà Tây 

                          
Vá 1
(Đọc tập thơ “Trót một thời yêu” 
của tác giả Hoàng Xuân Họa, tôi
rất tâm đắc bài “Kẻ vá trời, sau 
đó nảy ý viết 2 bài thơ sau):

Áo em sờn mỗi bờ vai
Sao anh vá ngực những hai mảnh tròn
Sau lưng gián nhấm cỏn con
Thì anh vá mụn tòn hon nơi nào
Mặc em cứ khản cổ gào
Anh vô tư, cứ vá vào hư không?

Vá 2
Thôi đừng vá víu linh tinh
Cuồng phong nổi trận lôi đình vì yêu
Đằng Đông bong chỉ đâu nhiều
Áo trắng anh vá chỉ điều, mụn hoa
Vạt Nam sứt chỉ đường tà
Lại ra vạt Bắc kêu la vá trời
Giận thì giận áng mây trôi
Còn yêu thì vá tim người với nhau
                         Nguyễn Thị Sinh Thái
                                   (Hà Nội) 

Xin đừng xui 
           dại dòng sông
Tăng: Hoàng Xuân Họa,
tác giả tập thơ “Trót một thời yêu”

 “Xin đừng” – “Xui dại dòng sông”
Đừng đem bánh đúc đếm đong chợ nghèo
Thị Mầu: bao kẻ ăn theo
Còn trêu Thị Nở, Chí Phèo cung trăng
Đếm đời trong đục, đục trong
“Mất không cái rét” – Trắng băng một đời
Còn say cãi vã với trời
Thuyền trăng nửa mảnh chèo bơi hão huyền
Nối lời cổ tích huyên thuyên
Uống cùng đồng đội để buồn vu vơ
Cái nghèo mất cắp bao giờ
Ỡm ờ ba thị để lờ cơn ghen?
                  Nguyễn Xuân Đáp
                        (Hà Nội)

Đã yêu còn trót dại gì

Tặng: Tác giả tập thơ “Trót một thời yêu”

Đã rằng “Trót một thời yêu”
Lại không yêu ít, rất nhiều đó thôi
“Không vay vẫn trả nợ đời”
Bời nhiều mơ mộng – bởi nhiều ước mong.

“Trả người một vết son hồng”
Thật không trả nốt, thật không nợ gì?
“Một đời mê mẩn cuồng si”
Một đời cầm chắc, một thì đa đoan.

Cầm lòng vẫn dạ đa mang
“Ai người quên hẹn” để mang nợ nần
Mèo Nai không tiếc xác thân
“Ôm cây súng trận” khẽ vần tay yêu?

Thời gian biền biệt mây chiều
“Ỡm ờ ba Thị” yêu siêu Thị gì
Huyện – Đề - đồ - Lý mất đi
Thằng Nô, thằng Chí – thằng chi mặc thằng.

Ngẫm đời mới thực lăng nhăng
Yêu si mê thế, ai bằng… mình yêu
Con đi ghen đến là nhiều
Còn đi trách cái chợ nghèo… vầng trăng?

Xem ra chẳng dại nào bằng…

                                Hoàng Kỷ
                                   (Hà Nội)
MỤC LỤC
*Trả nợ I - *Trả nợ II - *Một chút - *Trên chốt Mèo nai I - *Trên chốt Mèo Nai II - *Gửi người quên hẹn  - *Một ngày với Sơn Tây - *ỡm ờ ba Thị - *Hỏi trời hỏi cả Diêm Vương - *Tôi đếm *Thì thầm với gió với cây - *Không mong - *Quên *Với biển- *Làm người là khó- *Ai vò con sóng- *Tìm mùa thu- *Trách vầng trăng trách chợ nghèo- *Xui dại dòng sông- *Xin đừng- *Chí Phèo cung trăng- *Nhầm- *Mất không cái rét- *Nối lời cổ tích- *Một đời trắng băng- *Buông chài- *Ngắm biển bạc- *Hỏi sóng- *Ghi ở chợ điện tử Cửa Lò- *Hỡi biển- *Tết uống cùng đồng đội- *Ðối cảnh- *Trước cơn mưa Ao Vua- *Trước Ðồng Mô- *Thơ di cảo Chế Lan Viên- *Trước Hồ Tây nhớ Phùng Quán- *Ăn theo thế đủ rồi- *Trước Bạch Hạ- *Ði dọc Sơn La- *Qua Phan Xi Păng- *Quả Ðất- *Nơi bàn tiệc- *Trót một thời yêu- *Vu vơ buồn- *Trong siêu thị- *Nút đa đoan- *Chợ Chờ- *Ðem khoe- *Mời- *Hão huyền- *Cả tin- *Ôm ngon gió Lào- *Hai phía- *Kẻ vá trời- *Tôi chờ bến không- *Tôi yêu- *Thơ viết bên kè Cát Bi- *Trên mặt đất này- *Gõ mạn thuyền ngồi hát- *Hỏi gốc cây- *Bán nốt- *Ghi trên tàu Bắc Nam- *Thuyền trăng- *Tháng ba trảy hội Chùa Thày- *Tôi ghen- *Bàn tay đợi bàn tay- *Ai làm cho lỡ- * Sau mưa- *Cái nghèo không mất cắp- *Yêu và không.

  Trót một thời yêu
  Thơ - Hoàng Xuân Họa

NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN
65 Nguyễn Du - Hà Nội
Tel & Fax: 8222135
E- mail: nxbhoinhavan@hn.vnn.vn
Chịu trách nhiệm xuất bản:
NGUYỄN PHAN HÁCH
Biên tập: NGÔ VĂN PHÚ
Bìa, trình bày: SONG QUÝ
Phụ bản: HOÀNG LỘC
Sửa bản in: TÁC GIẢ
--------------------------------------- 
In 500 cuốn khổ 13 x 19 tại XN in Thương Mại (Bộ thương Mại).
Giấy đăng ký KHXB số 471 -2106 / CXb / 46 - 37 / HNV cấp 
ngày 9/ 8/ 2006.
In xong nộp lưu chiểu tháng 9 năm 2006
 hoa


XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ