Ai bảo rằng thế giới này không có lửa
Mấy chục năm đỏ ấy đỏ gì
Chẳng lẽ thì... cái màu đỏ ấy
Cứ thế tục biến xuyên thế kỷ
Bỏ lại sau tan nát những thành trì
Chạm lòng đĩa đong mong ngọn cỏ
Những kiếp người tự đầy ải bước đi
Cái võ đỗ cong queo cuối hạ
Sao bỗng nhiên bùa bả mà gì
Xuân bát quái lạnh băng muôn dặm
Đông làm vì, đông trống rỗng hàn vi
Đã suốt kiếp mong sông ngóng biển
Biển bây giờ đá sóng - quên sông
Sông bây giờ phớt bờ - quên suối
Suối bây giờ bỏ thác - quên thung!?
Cầu cứ bắc thêm đi: cầu cứ bắc
Cho đầy vơi mây gió tang bồng
Mảnh trăng treo vĩnh hằng trai hến
Kín mít đời dớ dẩn cái mung lung!
1/9/2017
HXH
HXH