Phần 1
Cõi âm (46)
Tiếp theo
“Sẵn nong, sẵn né sẵn thằng bé ôm vào lòng”, một nhà máy cơ khí thừa hưởng từ các đời giám đốc trước nghỉ hưu bàn giao lại để Thó quản lý. Nhà máy chuyên sản xuất công cụ cung cấp cho hai ngành nông, lâm nghiệp của địa phương, không lời lãi nhiều nhưng cũng đủ nuôi nhau, còn có phần tích luỹ cho quỹ phúc lợi, qũy xây dựng các đoàn thể... Nghe một công ty môi giới nước ngoài xui khôn, giám đốc Thó làm một chuyến xuất ngoại tìm đối tác đầu tư liên doanh liên kết để làm ăn lớn. Liên doanh với chủ đầu tư người nước ngoài đang là niềm hy vọng của nhiều xí nghiệp đang gặp khó khăn trong cơ chế mở hiện tại. Cứ tưởng thiên hạ đem của biếu không chỉ việc ngồi dưới gốc cây há miệng chờ sung rụng vào mồm mấy ông đại lãn!
Ðô dẫn lối, Tệ đưa đường lòng vòng trên mây dưới biển thế nào Thó rước về
chú ba Tàu Ðài Bắc đang có sẵn một dây chuyền sản xuất thuốc lá. Vốn khách bỏ
hai, chủ nhà góp một. Lãnh đạo tỉnh còn đang do dự. Bởi mặt hàng thuốc lá,
trung ương đang có mấy công ty lớn, các tỉnh khác cũng có vài nhà máy đang sản
xuất đều đều, lại trong khi trên thế giới, nhiều quốc gia văn minh họ đang vận
động không hút thuốc trong toàn cộng đồng. Tỉnh nhà xây thêm nhà máy nữa liệu
có tiêu thụ được không? Ông bố vợ Thó tuy đã nghỉ hưu nhưng tiếng nói còn nặng
đồng cân đồng lạng với các chú đàn em đương chức đương quyền của tỉnh nhà lắm.
Ðược bố vợ tác động, Thó xắn tay áo làm ra ngô ra khoai cho thiên hạ biết tài
của thằng con rể dưới cái ô đã cổ lỗ sĩ. Thế là cái nhà máy cơ khí - niềm tự
hào của tỉnh nhà mấy chục năm qua bị tháo tung lanh tanh bành bán thanh lý cho
đồng nát để lấy mặt bằng liên doanh xây nhà máy sản xuất thuốc lá nhãn
"Con vịt giời!". Những anh thợ tiện, chị thợ nguội xếp búa, bỏ giũa,
bỏ máy hàn để đi học cuốn thuốc lá do anh Ba Tàu Đài Bắc mở lớp dạy.
- Eo ơi, nhà máy mình một ngày sản xuất ra mấy chục vạn bao thuốc lá thì
đất trời nước Nam này ngâm trong bể bồ hóng mất thôi.
Nghe thấy chị thợ nguội nói vui, bác thợ hàn cũng góp một câu đùa:
- Càng đỡ bị mối gặm mọt đục chứ sao.
Nhà máy xây xong ăn mừng khánh thành to ơi là to. Khách mời dự, sau khi ăn
no uống say, mỗi ông, mỗi bà còn được cầm mỗi người một phong bì về làm quà cho
bà xã ở nhà.
- Tay Ðài Loan này với cậu Thọ nhà ta chơi được đấy! (Ðó là lời khen của
một ông cán bộ tỉnh đi ăn tiệc khánh thành trên đường ra xe nói với một cán bộ
khác).
Nhà máy đi vào sản xuất ngay tắp lự, nhanh chóng ra lò mẻ thuốc đầu tiên để
chào mừng thành công tư duy đổi mới...mới! Anh vịt giời to giang cánh bay trên
tút thuốc lá “đặc biệt” ngất trời mây; em vịt giời nhỏ sải cánh cùng bay trên
từng bao thuốc sắp sửa vượt biển Thái Bình Dương đi khắp trời Á - Âu - Phi - Mỹ
hái tiền về cho hai anh Việt - Ðài làm giầu nay mai. Mẻ thuốc ra lò đầu để ưu
tiên người tiêu dùng nước chủ nhà hút trước. Anh da trắng, chú da đen, em da
nâu “hãy đợi đấy”, cánh tớ sẽ phục vụ tận tình từ mẻ thuốc ra lò sau. Yên tâm
đi!
Những lời quảng cáo rất chi ấn tượng trên mọi phương tiện được phép quảng
cáo ra rả sớm, trưa, chiều, tối: Nào hương vị đậm đà, hương thơm đặc biệt, khói
xanh, khói trắng từ miệng người hút phà ra sẽ là hình trái tim, hình rồng, hình
phượng vờn bay rất đẹp mắt; một người hút bốn, năm người đứng xa ngửi khói phải
thèm…! Vậy mà dân nghiện thuốc vẫn thờ ơ. Vài người ngớp vì lời quảng cáo mua
một bao hút thử, vừa rít một hơi đã ho sặc sụa vì thứ khói vừa ngai ngái, vừa
gây gây, vừa nghẹn nghẹn, vừa ran rát như có vật gì chà vào cổ họng người hút
nên ho sặc sụa. Vì hai lá phổi của dân xứ nhiệt đới ta đâu cần thiết phải sưởi
ấm bằng khói thuốc lá như các xứ hàn đới mà xây thêm nhà máy thuốc lá để… sấy
phổi cho chóng tan mùa đông! Có ông già nghiện thuốc, nghe lời quáng cáo như
rót mật vào tai, mua hút thử, rít một hai hơi vội nhăn mặt ném tót đi, mà rằng:
- Thua xa thuốc lá Gô loa (Gaulois) Tây quăng của đám lính Tây Lê Dương
thời Pháp tạm chiếm.
Nhân viên tiếp thị chở thuốc đến tận các hiệu bán lẻ chào hàng, tới đâu
cũng được nghe một câu giống nhau:
- Ðể đây bán thử, được thì đến mà lấy tiền, không thì đến lấy thuốc về!
HXH
(Còn nữa)