Phần II
Cõi thiên đường (13)
Tiếp theo
Với cái đầu ẩm ướt dị đoan thái quá, ra ngõ gặp gái là sợ giông, sợ hãm tài, sợ đi xa không gặp may, làm không được việc, khi đọc thấy tờ quảng cáo toàn nói về tai nạn xe cộ làm gã ghê hết cả người. Gã ý ra rằng tờ rơi nói toàn điều độc mồm độc miệng. Hãm!
- Mẹ
cha nó chứ! Con xe của bố vừa mua chạy chưa được nghìn ky lô mếch, đứa chó nào
đem giắt mấy tờ giấy khốn nạn vào nói toàn điều xúi xẻo thối tha, ám quẻ!
Gã nhổ
phì bảy bãi nước bọt ra bảy phía chung quanh xe, quẹt bật lửa đốt cháy mấy tờ
quảng cáo hơ đi hơ lại vòng quanh xe để đốt vía, giải xúi. Rồi gã rút điện thoại
di động theo số máy trong tờ quảng cao gọi đến công ty Cát Tận mà chửi. Chưa chửi
hết câu phía đầu kia đã cúp máy đánh cạch…
Xưa Tận
từng là “cán bộ” nhà nước, “cán bộ” bảo vệ và từng thông đồng với “cán bộ” lái
xe và “cán bộ” thủ kho lấy cắp
sợi của xí nghiệp. Sợi chở về nhập kho, lái xe và thủ kho chỉ nhập kho hai phần
xe, còn một phần ba để lại trên xe, qua cổng bảo vệ, bảo vệ Tận đã “bảo vệ” cho
lái xe qua cổng an toàn đem sợi đi bán cho con phe lấy tiền chia nhau. Ăn ngon
với nhau vài chuyến trót lọt, đến chuyến thứ tư bị công an kinh tế tóm được
ngay nơi đang tiêu thụ, thế là cả ba ông “cán bộ” dắt tay nhau vào trại giam, mỗi
ông ngồi bóc giúp nhân dân anh hùng năm bảy quyển blốc lịch. Vợ Tận là Thị Mơ ở
nhà thành ra túng thiếu, đành tính chuyện cặp bồ với anh trưởng cửa hàng lương
thực để “vay” gạo về ăn và tiếp tế cho chồng.
Thấy
thủ trưởng xuất gạo của kho cho tình nhân “vay” được, các nhân viên khác cũng
“học tập” gương thủ trưởng... Vô tư đi, gạo nhà nước kho đầy kho vơi tội gì
không lấy về mà ăn, cho người nhà vay ăn cho sướng miệng. Thủ trưởng cho vay,
thủ phó cho vay, nhân viên cho vay, “vay” đến nỗi cửa hàng hết nhẵn gạo bán cho
dân.
Thời ấy,
thời bao cấp, mỗi nhà được phát một quyển sổ để mua gạo. Sổ quy định mua ở cửa
hàng nào thì cứ nơi đó mới mua được, đi mua cửa hàng khác có mà vác rá về
không. Cửa hàng gạo của tình nhân Thị Mơ tháng này qua tháng khác gối đầu nhau
nợ gạo dân. Vác sổ ra cửa hàng là thấy treo tấm biển: " Gạo chưa về". Vậy mà cửa hàng ấy
vẫn sơ kết hoàn thành kế hoạch sáu tháng đầu năm, trống rong cờ mở, khẩu hiệu
căng đỏ từ trong chí ngoài "Cửa hàng ta, kho ta hoàn thành vượt mức kế hoạch
toàn năm…". Bình bầu toàn là tiên tiến, cá nhân tiên tiến, chiến sĩ thi
đua... Chỉ thiếu ít thành tích... cho “vay” không đòi lại được nữa là được
phong đơn vị đứng đầu ngành có nhiều thành tích nhất. Có thưởng, có phê bình
rút kinh nghiệm từng ưu khuyết điểm từ cán bộ cho đến mỗi nhân viên đầy đủ lắm
mà không hiểu gạo nó cứ bay lên trời hay độn thổ đi đâu mà thiếu nhiều gạo thế
không biết nữa? Cấp trên về thanh tra vã mồ hôi hột. Cộng sổ nhập, trừ sổ xuất
hàng tháng trời mới phát hiện ra cả một tập thể đồng lòng cho “vay” sạch cả kho
gạo!
Hậu
phương miền Bắc đang dốc sức người sức của để chi viện cho chiến trường miền
Nam đánh Mỹ, gạo không thiếu một cân, quân không thể thiếu một người mà họ lỡ
làm ăn ba rọi ba láp thế, có đem họ ra bắn, nhân dân anh hùng cũng chưa hả giận!
HXH
(Còn nữa)