Phần II
Cõi thiên đường (14)
Tiếp theo
Trước khi “nhập tịch” trại cải tạo, cửa hàng trưởng cũng kịp tặng cho Thị Mơ một cục cưng tròn xoe xoe trong bụng. Giá đừng có cục cưng ấy, Thị Mơ còn có cơ cặp tình nhân với cửa hàng trưởng khác để “vay” gạo về ăn. Buồn nỗi nhân tình thế thái nó lại cứ thế thái... chẳng một chút nhân tình! Đời nào những thằng sôi máu sơn dương chịu cặp tình nhân với con mẹ bụng đang chửa phềnh phệnh. Hết cách kiếm ăn. Bụng mỗi ngày một to vượt mặt. Tiền hết, gạo không, chồng ở tù, tình nhân tù ở, chẳng ai ở lại trông hòm gạo rỗng cùng Thị nữa, chán mớ đời chưa!
Ðôi
tình nhân đó, người ăn cắp gạo kho, người ăn no gạo “vay” dự trữ được nhiều chất
bổ âm, bổ dương, tỉnh tình tinh với nhau cho ra đời thằng cu cũng khá là kháu
khỉnh. Khi đẻ thằng cu không còn gì ăn, xung quanh hàng xóm phải “lá lành đùm
lá rách”, khối phố vận động người
biếu bơ gạo, người tặng nắm mỳ, người giúp mớ rau, người cho quả trứng. Thời ấy,
thời bao cấp, lại đang chiến tranh nên nhà nào nhà ấy kinh tế chỉ sàn sàn nhau,
ai biết dè sẻn thì thừa ra chút đỉnh, nên lòng tốt chỉ giới hạn bằng bơ gạo, nắm
mỳ, tấm lòng với nhau vậy là quý lắm rồi.
Cuộc
sống quẫn bách, thị Mơ đành bán nhà ở khu phố chính, mua ra phố giáp ranh ngoại
thành. Thị Mơ ra hai cái lợi. Lợi thứ nhất, tránh được tai tiếng chửa hoang, lợi
thứ hai, dư ra ít tiền để nuôi mình, nuôi con chờ anh cửa hàng trưởng đi tù về
làm cửa hàng trưởng tiếp cho Mơ “vay” gạo!...
Bóc vừa
hết bốn quyển lịch cho trại cải tạo, Tận được tha về. Về nhà thấy có cu bé
ngoan ba tuổi bi bô gọi mẹ, Tận hỏi vợ:
- Thằng
bé này đâu ra?
Thị
Mơ ngọt xớt:
- Em
xin trên cây đa Nhà Bò! (nhà hộ sinh cây đa Nhà Bò quận Hai Bà Trưng Hà Nội).
Cả Tận
và hàng xóm nơi ở mới đều tin sái cổ việc “Em xin ở cây đa Nhà Bò” được thằng
cu con kháu khỉnh quá... bố nó thích chưa?
Chẳng
hiểu “giống má” nhà Tận kém cỏi, trục trặc kỹ thuật, hay kiếp trước Tận xử ác với
trẻ con nên kiếp này trời cấm cửa các chàng Sơn Tinh, Thuỷ Tinh, các nàng Mỵ
Nương, Ngọc Hoa công chúa, không cho họ xuống núi đầu thai vào nhà Tận? Cũng
may Thị Mơ “xin” được trên cây
Ða Nhà Bò một thằng cu con mơ ước cho tận, không thì....
Ði tù
về Tận định xin đi làm “cán bộ” bảo vệ tiếp. Sao có được! Bị một cái, Nhà nước
đã sợ tái đến già, ai còn dám gửi trứng cho ác một lần nữa.
Một bạn
tù từng là thợ sửa chữa ôtô cũng mắc tội thó vật tư quý hiếm của nhà máy “cung ứng”
cho chợ giời bị bắt, bị ra toà đi bóc lịch cùng trại với Tận. Tù về, thất nghiệp
đang lêu têu, thấy Tận có nhà mặt đường bèn hùn vốn mở tổ dịch vụ bơm vá xăm lốp
ôtô chung.
Lốp
xăm gì mà lại cứ phải chạy đến đúng tổ dịch vụ của Tận mới xì hơi để cho hai
người bơm vá liên tục?
HXH
(Còn nữa)