Phần 1
Cõi âm (13)
Tiếp
theo
Tuy là giặc, nhưng thằng giặc Tây này có vẻ “lịch sự” hơn đám lính nguỵ, phông “văn hoá” cao hơn đám lính nguỵ về phương diện liêm sỉ! Bọn lính ngụy, bọn vô liêm sỉ ấy đi càn, lùng sục trong nhà ngoài sân để tìm Việt Minh. Việt Minh không tìm thấy, bắt được đôi vợ chồng người dân không chạy kịp đang ẩn trong đống rơm liền bảo nhau dằn vợ người ta ra thay nhau hãm hiếp tập thể. Còn đang tâm bắt anh chồng đứng xem, chứng kiến để người chồng ấy suốt đời bị ám ảnh, bị cảm thấy nhục về chuyện đó. Mà anh chồng kia thuộc đồ
hèn,
giặc làm nhục vợ trước mặt mà không xung vào du kích, hoặc đi bộ đội để trả thù
cho nỗi nhục của vợ, của mình. Một kẻ dát chết, suốt ngày quanh quẩn xó nhà núp
váy vợ để thi thoảng nghĩ đến chuyện đó lại lôi vợ ra đánh đập, hành hạ. Vô cớ
bị đánh nhiều lần không có lý do, chị vợ nổi xung lên phản ứng, cãi lại:
- Tôi
mắc tội gì mà cứ đánh tôi?
Anh
chồng hậm hực:
- Mày
bảo mày không mắc tội à?
- Tội
gì?
- Tội
bọn lính dõng hôm nọ hiếp mày.
- Giặc nó
hiếp tôi, có mặt anh đứng đó anh chẳng làm gì được nữa là tôi đàn bà tay yếu
chân mềm?
- Tao
không đánh mày tội bị nó hiếp.
- Anh
đánh tôi về tội gì?
- Tội
mày sướng với nó!
- Tôi
sướng với nó bao giờ?
- Mày
không sướng với nó sao hôm ấy ông thấy mày cứ dướn cái mông lên?!
Nghe
thế, người vợ phì cưởi, và nói:
- Vì
dưới rơm có viên gạch vỡ, nhọn kinh lên được, nó đâm vào mông người ta, nỡm ạ!
Ghen không biết đường mà ghen!
Thằng
Tây “câm” đá cái nong lật ngửa ra trước ba ông đầu rau, hai ông một bà ngồi
chồm chỗm, châu đầu vào nhau giữa đống tro như đang hội ý tổ ba người. Vì giấu đồng
bọn đi ăn mảnh nên thằng Tây im thít như bị câm vật chị ra cái nong hung bạo túm hai ống quần để tụt. Do quần thắt
dải rút chặt, thằng Tây loay hoay mãi không biết cách cởi. Cơn dâm cuồng sôi sùng
sục hắn vội vàng ghé răng cắn gấu quần để xé. Cái quần thâm đất dày dặn bền
chắc của người nông dân chuyên mặc lúc đi làm đồng, răng Tây cũng bất lực.
Thằng khốn đó bèn với lấy con dao găm trong bao xe đựng đạn luồn từ cạp quần
rạch một đường xuống tận gấu. Trông thấy cặp đùi trắng nõ nà của chị nó nuốt
nước bọt đánh ực, cuống cuồng đè sấn chị ra cái nong, lôi cái của “bố” nó ra ấn
vào háng chị lắt lấy lắt để như chó lắt liên hồi. Chị phải hai tay đẩy ngực nó,
chân giẫy giụa, mông lắc qua lắc lại để tránh. Hai tay thằng Tây đè chặt hai
tay chị xuống đất giữ không để chị giẫy giụa. Ðang lúc nguy khốn chị nhớ ra cái
dùi sắt có đầu nhọn thường dùng làm que cời lừa, cởi gio bếp khi đun rạ, rơm,
và để xâu nướng ngô bắp, và khi cần thường dùng làm dùi, dùi lỗ buộc lạt trong
đan lát rổ rá của đàn ông. Vật dụng đó thường có bên ba ông đầu rau. Nghĩ thế,
chị vờ ngoan ngoãn như bằng lòng cho nó.Chị nằm im như cam chịu.
Thằng
khốn Méc xi (Merci) một tiếng rồi buông hai tay chị ra luồn xuống phía dưới rờ
rờ tìm điểm “bắn”!
Chị chộp
chộp tay vào đống gio để tìm: “Ðây rồi ” - chị reo lên trong đầu.
Có được
chiếc que cời trong tay, chị bình tĩnh dồn hết sức vào hai cánh tay thọc mạnh
mũi dùi nhọn vào yết hầu, xuyến thấu gáy thằng Tây chó chết đó. Bị cái que cời
lửa đâm bất ngờ, hắn dựng bật người dậy ôm lấy cổ chạy ra sân kêu ò ò ò ò… như
bò rống. Vùng nhanh dậy, chị chộp lấy cây súng tiểu liên Siten (Stenger) của nó
dựng ở vách bếp xiết cò lia theo cả băng đạn.
Cách đấy
ba tháng, đội du kích của chị Thu trong một trận chống càn đã tiêu diệt một số
lính Âu - Phi, thu nhiều chiến lợi phẩm có loại súng này. Trước khi nộp cho
huyện Ðội, đội du kích của làng đã kịp tập thao tác, tháo lắp, bắn thử nên hôm
nay có loại súng này trong tay chị Thu sử dụng thành thạo ngay, tên khốn
chết lăn quay tại sân!
HXH
(Còn tiếp)