Nắng vàng rót mật đầy sông
sông xuôi lờ lững nước ròng ròng thêm
Hậu Giang khoé sóng êm đềm
dừa xiêm cánh lá vẫy mềm bờ mây
hình như tiếng gió không bay
tiếng mây chan sóng. Vơi đầy đan nhau
tiếng trưa hối thúc qua cầu
tiếng chiều gọi nắng tô màu thời gian
sông em xanh đến nồng nàn
lòng anh gửi sóng đa mang lối về
câu hò em bỏ bùa mê
người vui kín chỗ, người khê khê buồn
người gieo mặt nước mảnh hồn
hồn vin sợi gió, sông ôm sóng trào
rặng dừa thấp, rặng dừa cao
hoang hoang nắng mật dạt dào bến sông
đêm nay như đã phải lòng
bến Ninh Kiều đã hằng mong ít nhiều
Cần Thơ ríu rít bờ yêu
lòng anh mắc lưới giữa chiều Cần Thơ./.
Tháng 12, 2014
HXH