ẤT Ơ... THUYỀN THÚNG
Tưởng rằng cao chín tầng mây
Hoá ra vẫn đó, gốc cây đa nghèo
Nói thì nghìn dặm rồng leo
Khổ thân mây, núi, sông, ngòi
Củ khoai, củ sắn, củ mài lơ ngơ
Mấy đời đầy ải ước mơ
Năm trăm vạn kẻ mù mờ cả tin
Ngậm tăm đá lưỡi vào tim
Tưởng mình yêu nước như nghìn người xưa
Vẫn là gian dối mị lừa
Vẫn rằng ta nhất, ta thừa “tình” say
Cái tàu bay giấy nó bay
Nâng đời lên tít tầng mây... ú oà
Xem ra còn rất bao la
Lên rừng xuống biển biết là về đâu
Bao nhiêu bí bí, bấu bầu
Mà không định nổi cái cầu đi qua
Đời vui, đời vốn thật thà
Để cho ác quỷ yêu ma xoay vần
Ất ơ... thuyền thúng quần quanh
Tròng trành cưỡi sóng biển xanh... khó lùi
Thở ra, hơi thở bốc mùi
Khoe môi múa mép đầu trời cuối mây!?
Ngày 01/02/2021
HXH