Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

Người làm thơ, người in thơ thành nhật ký

Hà Nội hiện có một nữ bác sĩ làm thơ, làm thơ xong chỉ post lên blog và Facebook riêng của mình. Không bao giờ chị gửi thơ đi đọc đài, đăng báo hoặc xin vào hội này hội kia, nhưng thơ của chị được bạn đọc ba miền Trung - Nam- Bắc yêu thích về cách thể hiện tâm trạng con người. 

Chị làm thơ như người thò tay vào túi lấy thơ ra. Có ngày chị làm đến hai, ba; thậm chí có hôm bốn, năm bài (đọc thơ chị trên blog tôi thấy vậy).

Đó là nữ sĩ Hạt Cát Diệu Sinh, tên thật của chị là Bùi Cửu Trường.

Vì sao trên status này chúng tôi gọi chị là nữ sĩ ư. Ấy vì, chị vừa có bằng thày thuốc, bằng dược sĩ Đông y... Bằng nào cũng có chữ sĩ đi kèm nên chúng tôi mạnh bạo xếp chị vào hàng nữ sĩ của Hà thành. Chẳng thế mà nhà thơ Lý Phương Liên gọi bàn tay của chị là đôi bàn tay vàng. Vì đôi bàn tay ấy khi chữa bệnh, ấn vào xương cốt, chỗ đau nào trên cơ thể người bệnh là bao nhiêu đau nhức biến mất cho người bệnh vui vẻ để yêu cuộc sống hơn. Về thơ, thì hàng trăm bài thơ của chị rung cảm ở tầm thi sĩ, tầm thi pháp đáng nể, nhuần nhuyễn về ngôn từ... 

Và Hà nội cũng có một người... Người ấy là một một quân nhân hưu trí già dặn tuổi quân sau những năm trận mạc trường kì... giờ ngày ngày cần mẫn đọc thơ của chị rồi gom thành một file, cuối mỗi năm đem in ra thành những tập "Nhật kí thơ Hạt Cát Diệu Sinh Bùi Cửu Trường". Từ 2011 đến tháng 12 / 2015, cứ mỗi năm một tập, năm hai tập, có tập dày gần 300 trang. Đó là cựu chiến binh Hà Đăng Tín.

Mới thấy người sáng tác thơ cũng đáng nể và người đọc xong gom thơ đem in thành sách "nhật kí thơ" cũng đáng nể biết bao.

Dưới đây là hình ảnh những tập "nhật kí thơ Hạt Cát" do Hà Đăng Tín đã in mà người viết thông tin này được tặng. 

Cảm ơn cả hai nhà. 

Hoàng Xuân Họa giới thiệu thơ của Hạt Cát Diệu Sinh trích từ những tập nhật kí kể trên.

GIẤU CHÁT MẶN

Giấu tôi trong chát mặn tôi
nước mắt lặn sâu huyết quản
phút giây bấn loạn
chợt toàn thân co thắt nút đau.
Le lói giếng sâu
bóng trăng đáy nước
Tay tứa máu cuộn thừng dây xước
chiếc gầu bung vành nghiêng đổ mảnh vụn tan.
Rối ruột gan
tiếng khàn rát cổ
Máu tim nhểu đỏ
nhuốm hồng mấy vụ hoa,,.
chân dại tê rón rén rời xa
 Xa
một muôn dịu ngọt.
Vết xước nào -  vạc mòn da thịt?!
Cơn buốt nào - nạo. thấu tuỷ xương?!
Hoang vu tôi rải hoang vu buồn
vô tận nỗi đời vô tận.
...Giấu mình vào chát mặn
Nước mắt tôi lặn sâu huyết quản tôi.


ĐI VỀ ĐƠN CÔI

Gom nước mắt kết ngọc cho mình
lóng lánh dấu đắng cay chua chát
một mình vớt nắng chiều kiệt cạn
rạc rài buồn kiếp tôi đơn côi.
Lang thang nước dòng, đâu ngược đâu xuôi?
lầm lũi bóng vương mép cỏ
run rẩy rát bàn chân vẹo vọ
tôi một mình đi về đơn côi.
Ngàn muôn đời nước mắt chảy xuôi
cặn muối mặn khô ướp  lệ
quyệt ngang bàn tay nứt nẻ

tôi một mình về cuối nẻo đơn côi.
Dấu vai gầy sau khuất góc đời
lấy nét cười che niềm cô quạnh
Tháng tháng, năm năm bốn bề băng lạnh
tôi một mình gặm nhấm nỗi đơn côi
Loanh quanh tôi với cô lẻ mình tôi
loay hoay xâu dòng lệ ngọc
nuốt vào lòng nước mắt
nén phận đời vào đơn côi riêng tôi!


XÔI XA

Xôi xa mút chỉ chót đường
Mây cành, bụi gió, lá sương vật vờ
Hoa xoe cánh đợi, nhuỵ chờ
Nõn nà búp biếc, đài tơ khoe hồng.
Bóng chiều mỏi cánh chích bông
Chíp chiu giọng ngóng, lời trông... thì thào.
Giấc tình ai trọn chiêm bao
Vòng yêu ai trộn cồn cào cuộc khuya.
Mạn thuyền ai cặp bờ mê
Thiên thai cõi mộng ru về đào nguyên.
Dịu dàng sao bạc rắc thềm
Mơn man gió gợi nỗi niềm xôi xa.
Chanh vàng trăng rớt giọt ngà
Vẳng nghe
 eo óc
 tiếng gà
 khàn đêm!...


ĐÀN ÔNG - ANH

Em biết rằng
Anh cũng chỉ Đàn ông
Đàn ông chân tay, Đàn ông khuôn mặt
Đàn ông ngôn từ, Đàn ông ánh mắt
Đàn ông đợi chờ, Đàn ông khát khao.
Em biết nồng oi khi trời sắp mưa rào
Mưa rao ào về, Mưa rào lại tạnh
Trời lại nắng như bao ngày vẫn nắng
Đàn ông _Anh lại vẫn cứ Đàn ông!
Lời yêu tan vào thinh không
Rằng: Em là tất cả
Rằng: Anh băng qua nham thạch chín tầng núi lửa
Lần mò tìm Em khúc khuỷu, ngoằn ngoèo
gập ghềnh thác sâu, vực thẳm cheo leo
mỏi mòn năm tháng!
muôn kiếp ngược xuôi nguyên vẹn
duyên tình lơ lửng chông chênh.
Lừa dối em và lừa dối chính mình!

***
Em men theo đời Đàn ông Anh
Ghé mắt nhìn xiên Đàn ông tồn tại
Đàn ông Anh hùng. Đàn ông Vĩ đại
Kiêu hãnh Đà điểu đàn ông vùi cát dấu đầu minh!
Em lẳng lặng ngắm nhìn
Bờ vai Đàn ông Anh
- Bờ vai vẹt mòn dễ dãi
Bờ vai lệch nghiêng đầu con gái
Bời vai chai xơ vẻ hào hiệp Đàn ông!
Em ngó
lưng trần Đàn ông Anh tắm sông
Nước vẽ quầng tấm thân sạm nắng
Cánh tay sải vung bọt trắng
Trườn ngang con sóng dềnh nghiêng
Em tôn thờ A Đam thiêng liêng
Tách xương thịt hồng hoang máu đỏ
Chắt chiu đốm lửa
Thổi hồn sinh mệnh Địa đàng
Nhưng...
Đàn ông anh
- Không Em
Đàn ông - Anh
Bàn tay... vẫy lại.
XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ