Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                              Phần II

                    Cõi thiên đường (7)

 

Tiếp theo

       Chẳng cần biết mẹ phải hay con phải. Ông bố lại tẩn thêm cho gã trận đòn nhừ tử nữa. Cũng lại nhờ anh hàng xóm mà gã thoát nạn. Vì sợ những trận đòn như đòn thù mà gã bỏ nhà ôm cái bụng rỗng lang thang phố này qua phố khác cho đến lúc đói quá, lả đi gục vào một mái hiên. Lúc mở mắt ra gã thấy mình đang nằm trên  giường chiếu thơm tho, miệng có vị ngọt thơm của sữa bò. Gã liếm lưỡi quanh môi để tận hưởng vị ngọt bà tiên ông bụt ban cho đêm ấy.

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (6)

 

Các bác chỉ tài đánh “du kích” nhỏ lẻ, véo đầu cá chắp vá đầu tôm, ghi chép hời hợt sống sít vài ba sự việc cỏn con xào nấu ra những tác phẩm hèm hẹp kiểu hàng nội địa vừa thiếu tính thời đại, vừa thiếu tinh thần dân tộc truyền thống, tính sử thi thì yếu; yếu tố nhân văn cho một tác phẩm văn học hiện đại thì mờ nhạt, manh mún nhỏ hẹp. Có một giai thoại trên văn đàn: Một nhà văn bực nhà phê bình nọ, nhà văn thách nhà phê bình viết thử lấy một cuốn truyện xem hay đến mức nào mà tinh đi chê ỏng chê eo, dạy đĩ vén xống: “Nhân vật này phải thế này, nhân vất kia phải thế khác thì tác phẩm sẽ đạt đến tầm nọ tầm kia”. Nhà phê bình nghe được bèn xa xôi dẫn lời một nhà phê bình gia người nước ngoài:

       - Con gà đẻ một lứa mấy chục quả trứng mà nó có biết thưởng thức món trứng rán ngon thế nào đâu!

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM

 

                              Phần II

                    Cõi thiên đường (5)

 

Quan trời cho rào dây kẽm gai bốn xung quanh lại, dựng mấy gian nhà cấp bốn sơ sài đóng cửa để đấy. Dần dà chia lô bán lại cho nhà giàu từ nội đô đổ ra mua, người để ở, người để giữ tiền, giữ tài sản bằng những mảnh đất bờ xôi ruộng mật từng thấm mồ hôi xương máu từ đời tổ tiên của người nông dân. Bỏ một vốn bán lãi ngay hai, ba trăm lần lời. Quan trời ăn lãi đất, quan X quan H thì ăn đất bờ mương, lòng máng, ăn các bờ vùng bờ thửa, ăn những gò đống trên cánh đồng phất lên giàu tú ụ cả một lũ lĩ với nhau.

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                                           Phần II

                                Cõi thiên đường (4)

 

Những lần, những năm làm việc dưới trần gian quen biết những vị chức sắc nơi này nơi kia, từ thần sông, thần núi, thổ địa các làng, xã, huyện lên đến tỉnh, nắm được các chiêu thức làm ăn của cõi người, biết thứ gì giá trị thứ gì không, thứ gì đáng là vàng là tiền, thứ gì chỉ là bùn là cát, các vị Phán quan đều ma mãnh quỷ quái cả. Cách đây vài chục năm đất đai ở các thành phố lớn dưới hạ giới rẻ như bèo, bạn bè hàng xóm thân nhau cần thiết có thể xin nhau vài ba mét vuông, người rộng bụng cắt cho ngay. Thập kỷ 90, đất tăng giá ầm ầm, dân buôn đất hôm trước mua trăm mét để đấy, ngủ một đêm dậy mở mặt ra đã lãi gấp đôi gấp ba, phất lên giàu thành những đại gia bất động sản, mặt mày núng nính thịt, tha hồ ăn to nói lớn, họ thao túng dược cả “thần linh thổ địa”!

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM

 

                                       Phần II

                             Cõi thiên đường (3)

Thiếp theo

       Rồi họ cởi trói cho tôi, lấy ghế mời tôi ngồi xem các nàng tiên múa. Huệ bảo đây là Thiên Ðường, khách khứa thăm chơi ngày đêm liên tục, tiệc tùng múa hát suốt ngày đêm, sướng lắm, vui lắm không khổ như chốn trần gian và âm phủ đâu. Nơi tôi bị bắt trói, “bị” xem múa cũng là nơi các tiên nữ tập múa để đi biểu diễn trong những cuộc hội hè đinh đám, chào khách, đón khách của nhà trời.

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                           Phần II

            Cõi thiên đường (2)

 

Nói xong câu ấy anh nhân viên nhà nghỉ cười hi hi, điệu cười “tra muối” cho thêm mặn câu khôi hài của mình. Giữ nguyên nụ cười nguỵ tạo trên môi, anh ta xách mỗi tay một túi giúp chúng tôi và dẫn chúng tôi lên tầng hai nhận phòng. Nhận phòng xong, chờ tay nhân viên đi khỏi Duy lại mắng:

       - Ông đốc chứng ngu từ bao giờ thế? Nó không hỏi đăng ký kết hôn ông lại nhắc nó, dạy nó “lạy ông tôi ở bụi này”. Nhắc thế, ngứa tiết, nó đòi xem đăng ký kết hôn thì sao? Mà lúc đi, vội quá quên có đem đâu. Không đủ thủ tục giấy tờ nó không cho thuê phòng, đêm ra gốc cây rải nilông mà ngủ chắc? Hay ông bắt tôi về nhà lấy? Hai thứ tóc trên đầu còn dại. Ngu! Biết ông ngu lâu thế này ngày xưa tôi lấy cái ghế đá công viên còn hơn lấy ông làm chồng.

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                           Phần II

            Cõi thiên đường (1)

 

                “Từ mộ huyệt cõi âm vọng đáp

                Hãy sống đi rồi biết

                Vời vợi cao xanh chỉ thấy mây cười”

                                      (Thơ Lý Phương Liên)

 

        Tỉnh dậy sau một đêm ngủ say li bì với giấc mơ trên. Tôi vừa dụi mắt ngồi dậy đã nghe tiếng Duy, vợ tôi ca cẩm:

        - Ngủ gì mà gáy pho pho như kéo gỗ không cho người ta ngủ gì sất. Xưa nay ông ngủ có gáy to thế bao giờ đâu cơ chứ? Nằm cạnh người gáy to như bò, ma Tây cũng chẳng ngủ được nữa là cái thân tôi, già cả, lại đang bị bệnh khó ngủ. Bị đánh thức giữa chừng không làm sao ngủ lại được nữa, giời ạ!

XEM BÀI SAU