Phần II
Cõi thiên đường (27)
Tiếp theo
Kim
Tiên Bạch tưởng thật, tưởng được uống rượu “ngoại” sản xuất tại Việt Nam nên
ông vui vẻ cụng ly, vui vẻ nhấp môi thưởng thức. Tợp xong hụm rượu ông bảo:
- Chà chà, công nghệ Tây, người Nam nấu ngon tuyệt, hề hề! Giá rẻ hề! Ba bốn mươi nghìn thì uống cho vui, chứ rượu mua bằng Ðô, bằng Ơ, bằng Tệ lãng phí lão không uống. Uống vậy, ăn vậy khác nào ăn xương uống đồng bào!
Nói
thế chứ, ngay bộ quần áo Kim Tiên Bách đang mặc, khi biếu ông người biếu cũng:
- Vải nội địa ấy mà, chẳng đáng là bao, chưa đến
năm trăm nghìn đồng đâu thưa đại lão Kim!
Thử hỏi, bộ quấn áo gấm, dệt
bằng sợi tơ tằm nguyên chất trắng tinh, hoa văn nổi hoa văn chìm trông như hoa thật
đính lên mặt vải. Để có bộ áo quần ấy phải mất bao nhiêu công đoạn: Từ bà nông
dân trồng dâu nuôi tằm, chị thợ thủ công ươm tơ kéo kén, xe sợi; thợ canh cửi,
đến anh thợ may đo khéo léo đường kim mũi chỉ mới làm ra được bộ quan phục quý
hiếm ấy. Lụa tơ tằm quý ở chỗ là vải, nhưng từ sự tinh túy của “thịt” mà con tằm
rút ruột ra. Thịt cọ vào thịt vừa mịn mềm vừa mát, thoát khí nhanh. Không như vải
pha nylon, hễ ra mồ hôi là vải dính vào da gây ram ráp, ngứa ngáy khó chịu. Các
nhà tỷ phú, nguyên thủ những nước giàu có họ thửa bộ quần áo tơ tằm 100% phải vài
nghìn Đô la. Vậy mà lúc nhận quà, Kim Tiên Bạch hỏi bộ áo quần biếu ông trị giá
bao nhiêu tiền? Họ bảo chỉ trên dưới năm trăm nghìn Việt Nam đồng, ông cũng tin
sái cổ! Trách gì bao điều họ báo cáo về trời đều không trung thực cả. Người dân
nơi trần gian đang vất vả khổ sở, theo báo cáo của thần linh, thổ địa, ba vợ chồng
nhà Táo Quân thì họ đang sung sướng lắm lắm. Ơn trời, nhờ cụ, họ béo tốt khoẻ mạnh
lắm! Trong lúc họ đang lần ăn từng bữa, hết độn khoai, độn sắn, độn ngô mảnh, đến
bo bo tống cho đầy dạ dày để ngày đêm mơ về cõi thiên đường trong mơ ngủ!...
Chủ
tiệc rót rượu mời Kim Tiên Bạch, họ rót mời luôn cả hai tiểu đồng. Thấy thế ông
ca cẩm:
-
Thôi chết! Tiểu đồng của ta mới nứt mắt ra đã mời chúng sử dụng “em thằng ma
tuý” thế này, quen mồm đi, lớn lên nghiện ngập thì khổ vợ khổ con, tan cửa nát nhà
nó ra mất thôi. Chung quy lại, trẻ hư đều do người lớn làm hư chúng cả.
Một vị
Tào phán quan đứng cạnh, rượu vào đã đủ độ lơ mơ, chạm cạch ly rượu cầm tay vào
ly rượu Kim Tiên Bạch:
- Vô
tư đi cụ ơi! Dzô nào, dzô nào! Uống rượu thì việc gì phải nghĩ ngợi xa xôi nhiều
vậy? Trần gian bây giờ tỉnh nào chẳng có vài nhà máy bia, nhà máy rượu; một nhà
máy mỗi năm sản xuất ra hàng vài triệu lít rượu. Tuần rằm, mùng một, hội hè, giỗ
chạp, lễ tết các kiểu; nhà tư, nhà thờ họ, đình, chùa, đền, miếu, hội hè đâu
đâu người ta chẳng cúng trời, cúng thần thánh bọn ta bằng rượu, bằng bia. Chúng
ta không uống, con cháu chúng ta không uống, kẻ hầu người hạ nhà trời không uống?
Trần gian họ cúng thế phí rượu à? Ðêm giao thừa năm nào các Tào phán quan chúng
tôi đi tuần du hạ giới chẳng đem về cả hàng triệu chai rượu, két bia. Uống đi,
cho chúng nó uống thoải mái đi, mất gì của trời mà sợ! Hết rượu ta lại xuống hạ
giới khuâng về, dưới đó vô thiên lủng là rượu, là bia. Các loại rượu quý khắp
thế giới có mặt tại Việt Nam, Trung Quốc; gần một tỷ rưỡi người hai nước này thết
rượu chúng ta dài dài kia mà, tội gì phải nhịn miệng! Rượu Tây, rượu Ta chai to
chai nhỏ nhiều như thác đổ về trời những ngày lễ, tết. Trông thấy rượu mà không
uống bố ai chịu được! Dzô đi, dzô đi cụ ơi!
- Ai
thích, ai nghiện thì cứ việc uống, đừng làm hư lũ trẻ!
Vị
Phán quan đó ngửa cổ rốc cả ly rượu vào mồm, khà một tiếng rõ to, quay người một
vòng, chân nọ đá chân kia, ngật ngưỡng chìa ly cho người tiếp rượu rót tiếp, rồi
quay lại phía Kim Tiên Bạch. Nói tiếp:
-
Chuyện ngài chẳng hạn! Dưới trần người nào bị sao “quả tạ” (Thái Bạch) của ngài
chiếu phải là năm đó gặp hạn to, không chết người thì cũng ốm đau, mất của. Họ
sợ ngài gieo tai ách, gieo hạn “Thái Bạch” cho họ nên Rằm tháng Giêng nào họ
cũng phải cúng sao giải hạn cho ngài, nào hình nhân thế mạng, tiền, vàng, phẩm
vật, rượu thịt dâng lễ ngài cả núi cao ngất, ngài đã bớt ra khao ai bữa nào
chưa?
Kim
Tiên Bạch ngạc nhiên, hỏi:
- Có
cả chuyện ấy nữa à? Sao lão không biết?
-
Ngài không biết thật ư? Quân hầu kẻ hạ của ngài chúng không báo cáo ngài sao? Vậy
lầu son gác tía từ đâu ra cho ngài ở, xe loan xe phượng từ đâu ra cho ngài đi
mây về gió?
HXH
(Còn nữa)