Thứ Tư, 10 tháng 4, 2024

CHUYỆN CÕI TRỜI & CHUYỆN CÕI ÂM


                                Phần 1

                             Cõi âm (56)

 Tiếp theo

Nghe hai người chăn bò chăn dê Mỹ - Việt tranh luận kiểu kỳ thị lẫn nhau khiến tôi giật mình. Cái lý của người Việt không sai; cái lý của người Mỹ khó cãi, chỉ cảm thấy buồn, tôi chủ động kéo Huệ đi nơi khác. Thà nghe mười lời khen ngợi hơn đi nghe nửa lời chê bôi mình đủ thứ xấu.

Tôi hỏi Huệ:

- Sao người đàn ông bị những đứa con chết từ trong trứng hành hạ ở bãi cây xấu hổ gọi em là tiên nữ?

- Em là tiên chứ sao.

- Tiên thì ở cõi tiên sao lại xuống cõi âm?

- Em là người tự do, thích nay đây mai đó rong chơi, hơn nữa em đang muốn lấy chồng, ở cõi tiên không được lấy chồng. Các Mẫu mẹ giao cho em bảo vệ hồ tiên, không cho bọn đàn ông rình xem trộm để các nàng tiên tắm giữ sắc đẹp, một việc làm đến là buồn tẻ. Trời là đấng tự sinh không chịu thay đổi, vừa già nua, vừa trì trệ, vừa bảo thủ. Cái gì không chịu thay đổi cái đó không công bằng, muốn tiến hoá mà không chịu thay đổi thì làm sao tiến hoá được? Con vi vút H5N1 còn tiến hoá từ ăn thịt gà, thịt vịt sang ăn thịt người nữa là.

Nghe Huệ nói thế tôi nổi cơn tranh luận:

- Những gì em vừa nói anh thấy em tự mâu thuẫn với mình. Thay đổi một triều đại là sự xung đột giữa các thế lực đối kháng do triều đại đó thối nát, mất lòng dân, còn trời là đấng tạo hoá không thể thay thế. Thế giới con người vốn dĩ ích kỷ, có ai chịu tự nguyện rời bỏ quyền lực, quyền lợi cá nhân bao giờ. Ngay một ông giám đốc đến tuổi nghỉ hưu rồi mà chưa muốn rời quyền lực, còn luyến tiếc, hụt hẫng có khi đến vài năm trời mới cân bằng được tâm lí để sống cuộc sống đời thường những năm cuối đời. Từ giàu có cho đến quyền lực ai tạo dựng được cũng muốn cha truyền con nối. Tham và ích kỷ thuộc bản chất cố hữu của giống người em ạ! Em lại muốn thay đổi cả ông trời nữa thì hơi táo bạo và khó đấy.

- Ơ, sao chúng mình tự nhiên lại lan man thế nhỉ? Nào theo em lên trời sống thử một phen.

- Thôi, anh về đây.

Vừa nói tôi vừa co cẳng bỏ chạy, chạy rất nhanh, gặp một dòng sông chặn ngang tôi nhảy ào xuống, bơi qua. Qua sông tôi quay lại nhìn đã thấy Huệ đang lơ lửng bay lên trời trong bộ quân phục thời chiến tranh, một nàng tiên bộ đội đang bay về trời, lúc ấy tôi muốn bay theo, nhưng không bay được. Tôi không có cánh. Tôi không có cánh. Trời ơi sao loài người không được cái hạnh phúc có đôi cánh như chim, như các nàng tiên trong truyện cổ tích, để bay…?

 

                                                     (Hết phần 1)

 

 

 

NXB Hội Nhà văn, 2012

CHUYỆN CÕI TRỜI, CHUYỆN CÕI ÂM

Tiểu thuyết

HOÀNG XUÂN HỌA

NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN

65 Nguyễn Du – Hà Nội

Tel & Fax: 04 38222135

E-mail: nxbhoinhavan@yahoo.com.vn

Chịu trách nhiệm xuất bản:

PHẠM TRUNG ĐỈNH

Chịu trách nhiệm bản thảo:

TRẦN QUANG QUÝ

Biên tập: Tạ Duy Anh

Bìa: Dương Gia Liêm

Tranh bìa của họa sỹ Nguyễn Lý Phương Ngọc

Trình bày: Hải Thành

Sửa bản in: Đức Tùng

In 1000 cuốn; khổ 13 20,5

Giấy đăng ký KHXB số: 920-2012/CXB/76-55/HNV

Quyết định của giám đốc NXBHNV: số 771/QĐ-NXBHNV,

ngày 4 -10- 2012.

In xong nộp lưu chiểu tháng 10 - 2012

 

 

XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ