Phần II
Cõi
thiên đường (20)
Tiếp theo
Trại chăn nuôi là tổ sản xuất độc lập, có gần năm trăm đầu lợn, mấy chục con bò với hai mươi người “thợ” chăn nuôi. Công việc là trồng ngô, trồng sắn, khoai lang, rau xanh, nấu cám nuôi lợn, chăn thả đàn bò, ít người nên cũng thoáng về họp hành. Tối thứ 7 là Minh xuyên 5,6 cây số đường rừng về trung tâm đội để thăm Nhàn. Vài tuần đầu hai người còn gặp nhau trò chuyện. Sau công việc văn phòng nhiều, "làm ngày không đủ em phải tranh thủ làm đêm"! Chờ đến chín rưỡi cũng chưa thấy Nhàn về lán, kẻng gọi công nhân về ngủ đã dõng dạc keng keng chín tiếng to kèm một tiếng nhỏ. Minh buồn bã ra về trong tiếng hoẵng oang oác ném vào đêm trăng suông nhát một nghe chưng hửng đến buồn tái tê.
Sáng chủ nhật đến Nhàn vẫn bận công việc. Minh lên văn phòng ngó
vào cửa số, thấy Minh, Nhàn chạy ra, hai người chưa nói với nhau câu nào, đội
trưởng Em đã gọi giật giọng:
-Nhàn ơi, tổng hợp cho ảnh số liệu của tổ chăn nuôi tháng này, mai
ảnh báo cáo giám đốc.
Nhàn vội chạy đi bỏ Minh trơ lại. Đợi lâu không thấy Nhàn ra Minh
liều mình vào văn phòng mượn kẹp báo của công đoàn ngồi đọc. Báo chí, chữ nghĩa
chỉ là cái cớ để Minh ngồi lì chờ Nhàn ra. Nhàn thì chẳng thể ra. Phòng trong
thi thoảng lại thấy hai người cười đùa ré lên như chế giễu mình. Tự cảm thấy sượng
sùng, Minh lặng lẽ rút lui đến rủ ba thằng bạn tìm anh Nâu bắt hộ ba ba về nấu
nướng để bù khú cho qua ngày chủ nhật.
Về bình tĩnh suy nghĩ lại, Minh thấy mình hơi vô duyên. Đã tỏ tình
với người ta đâu, mà tỏ tình chắc gì người ta đã yêu mình. Yêu đơn phương cũng
tương tư sầu muộn, vô lý đùng đùng. máu sĩ diện con trai nổi lên, Minh dẹp luôn
sự thổn thức của con tim.
Được cái Minh cũng thuộc típ ruột để ngoài da, vài ba ngày sau
quên khuấy mọi chuyện. Có bao nhiêu tiền Minh mua sách báo về đọc để quên.
Thời gian bẵng đi vài tháng. Một tối tập trung về đội họp tổng kết
sáu tháng đầu năm. Họp xong ra về, chị Bắc người cùng tổ sản xuất cũ, kéo Minh
lại nói nhỏ:
- Minh này, hình như con Nhàn có chửa? Tao thấy bụng nó căng căng,
lưng ngay ngay, eo iếc không còn thắt đáy lưng ong, mạch cổ dật dật, lông mày dựng
ngược, người gầy và xanh xao lắm. Chị bảo thực, chúng mày chót ăn cơm trước kẻng
thì báo cáo công đoàn rồi cưới nhau đi, không thì mày chết!
Minh ớ người đứng đực ra, hoang mang nhộn
nhạo cả người. Mãi mới lấy lại được bình tĩnh, Minh trả lời:
- Chị thấy đấy, hồi ở
cùng tổ với chị chúng em có thân nhau, nhưng từ ngày em chuyển sang tổ chăn
nuôi còn thân nữa đâu. Nhàn có chửa là với người khác chứ không phải em.
- Đừng chối! Người ta bảo con Nhàn khai chửa với cậu!
Minh
chết điếng, không kìm nổi mình:
- Để em cho ả “Thị Màu” vài cái tát,
dám vu oan giá hoạ!
Nhàn bỗng hiện ra trước mặt Minh khác luôn: đỏng đảnh, trơ trẽn đĩ
thoã như Thị Mầu mà Nhàn từng đóng vai mỗi khi biểu diễn văn nghệ.
Chị Bắc kéo Minh lại :
-Vớ vẩn! Nghe thấy chị bảo cho mà lo trước
đi còn lắm chuyện.
Minh vùng người khỏi tay chị Bắc, quên cả
chào, chạy một mạch lên khu tập thể tìm Nhàn. Khi thấy mọi người đang mắc màn
đi ngủ Minh vội quay ra, vì không thể vào lán phụ nữ khi họ sắp đi ngủ.
Bẵng đi vài ngày do bận công việc Minh chưa kịp tìm Nhàn để cho
"vài cái tát" thì ông Chính thư ký công đoàn cho người đên báo Minh về
văn phòng đội họp!
Mặc
nguyên quần áo bảo hộ lao động còn ám mùi cám, mùi phân lợn, nửa đi nửa chạy
cho nhanh tới. Trong văn phòng ngồi đó đủ bộ tam đoàn thể: Thư ký công đoàn, bí
thư chi đoàn thanh niên, trưởng ban nữ công và Nhàn. Vừa thấy Minh vào hai bàn
tay Nhàn vội ôm mặt gục xuống bàn. Thấy Nhàn gầy và xanh xao quá. Minh đứng đầu
bàn hỏi ông Chính công đoàn với giọng khiêu khích:
- Ông cho đòi tôi có việc gì sai bảo ạ?
Bà trưởng ban nữ công giọng thân mật:
- Đồng chí Minh à, mọi sự Nhàn đã nhận
cả rồi, giờ lãnh đạo cần tinh thần tự giác của đồng chí. Giấy bút đây đồng chí
làm bản kiểm điểm rồi lãnh đạo sẽ lo tổ chức đám cưới cho hai đồng chí...
HXH