THÔI THÌ… KỆ
Được ngày nào cứ vui cho đã
Ngày tới có sao “cũng chẳng sao”*
Mặc bão tố chồng thêm tố bão
Ta nhận biết, dù cho quá muộn
Nhận ra bộ mặt thật bầu trời
Chỉ là mấy mẩu loãng mây trôi
Sấm chớp ùng oàng ỏm củ tỏi!
Xoay tít mù rối tung tí tói
Muôn màu những chước quỷ mưu ma
Ôi quê hương sông núi bao la
Đến thuở nào mới thôi vụng dại?
Đến thuở nào mới thôi sợ hãi
Luật rừng chèn ép, cộng nhỏ nhen
Bao giờ mới hết những nhom nhem
Xanh vỏ đỏ lòng không đếm xuể?
HXH
* “Làm sao cũng chẳng làm sao
Dẫu có thế nào cũng chẳng làm chi”
(Phan Khôi)