Bên đầy
kệ xác bên vơi
Buồn lay
ngọn gió cùng trời mải bay
Thích lấp
thì lấp cho đầy
Thích
cày, cày đến nát nhem cánh đồng
Đường
thẳng không muốn, muốn vòng
Núi cao
rừng thẳm, dòng sông chẳng từ
Vòng vo
Tam Quốc có dư
Vậy mà
vẫn tưởng thiên thư định hình
Khư khư
giữ mãi ý mình
Chỉ ta là
nhất, là tình nhất ta
Bao giờ
mới tỉnh ngộ ra
Chúi đầu
vào cái gốc đa vô hồn
Chín lần
dại một lần khôn
Vẫn còn
cố giữ cố ôm... lạ kì
Bình minh
đã tỏ đường đi...