Chiều tà
đưa nắng về đâu
Bầu trời
xám ngắt hai đầu chân mây
Quệt ngang
mép gió tiếng ngày
Giữa hoàng
hôn vắng ráng đầy hoàng hôn.
Đếm đời đổ
xuống Ngâu tuôn mưa dồi
Bấm tung
cái nút rối bời
Rốc bầu
rượu cạn cho đời vơi đi.
Tiếng tim
nặng trĩu xù xì vơi đêm...!
Ngoài song
gió chạm êm đềm
Nằm nghe
đêm nói mà quên mất mình.