NGHE SẤM THÁNG BA
Em gieo về một loạt sấm tháng ba
con gió vỗ ngoài lan can loáng nước
hình như đã của nhau từ kiếp trước
kiếp này mùi bồ kếp vẫn còn thơm
lóe khe cửa chơi vời miền mơ ước
hạt gió vèo qua làn môi ướt thướt
âm ấm trời xa chín một chớp hồng
tháng ba thì thầm hoa gạo nở bông
anh muốn sang mà không cầu Ô Thước
một đời anh sõng soài sóng sượt
tháng ba vô hồn một cồn gió thờ ơ
tháng ba về như thực lại như mơ
anh một đời lăn tròn chưa hết kiếp
sấm tháng ba sao còn lướt khướt
vui hội hè đình đám nẻo vu vơ!
ĐÊM VĨNH BẢO
Đêm nay vô tình ngủ cạnh cối xay
cái cối xay thời xưa xa còn lại
anh và đêm chẳng thể giấc nồng
trời không trăng, đêm tháng Giêng ngai ngái
gió trở mình hoang dại ngoài hiên
giậu bìm bìm say giấc bình yên
năm chiếc chõng tre, cùng gối đệm
một đêm dài anh bị bỏ quên
hình như trong buồng ba tiếng cười rinh rích...
đêm úp xuống theo màn tuyn em chụp
anh thấy mình nằm cạnh bờ mây
đang chín dần một giấc mơ bay
gõ vào đên tiếng thạch sùng tặc lưỡi
đêm Vĩnh Bảo làm anh chao đảo
chẳng khói thuốc lào vẫn ngả nghiêng say
bụi tầm xuân trước ngõ lơ lay
tiếng gà sang canh khua vang nhịp sáng
bể nước mưa hình như đang ánh rạng
thúc giàn trầu tở nở bình minh
Hàng cau cao đang ngủ giật mình
con dẻ quạt vật mình qua cửa sổ
cây sung trước nhà lơ mơ chùm quả
bất thình lình con bống vật cầu ao
đêm không trăng cô lẻ mấy chòm sao
hương mùa xuân chín mùi ngô nếp nướng!
TÓC
RỤNG
Gác bảy chiều xuân đứng ngóng em
hoàng hôn thẫm rơi luồn qua cúc áo
trong đêm vắng mấy mươi lần vuốt tóc
tóc đầu anh rụng vẹt một góc đời
đâu đó góc tường mấy con dế mồ côi
ném vào đêm một trời nhung nhớ
cả khu đô thị
đang say ngủ
chỉ riêng anh ôm
nỗi ngóng mong đầy...