Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Tự nhiên thấy chán mớ đời

Tu-nhien-thay-chan-mo-doi
Tự nhiên chán nhất là mơ 
Thứ nhì bia rượu, ỡm ờ - thứ ba
Thứ tư ghét đến quạt, cờ
Pháo, xe, sĩ, tượng trơ trơ như thì

Dấn thân vào cõi mê si
Thiên đường xa tít biết đi đường nào
Xem kìa thiên hạ nhao nhao
Mò kim đáy bể đã bao năm ròng

Tưởng là có, hoá ra không
Vẫn chờ vẫn đợi vẫn mong suốt đời
Sinh ra một bận làm người
Làm người nghe mãi những lời đầu đâu

Buồn từ chân đến tận đầu
Kiếp này đã thế, kiếp sau hơn gì
Mở toang cánh cửa vô vi
Thử xem trong ấy có chi để hòng

Để thôi đi mãi đường vòng
Chia xa với những ước mong mù mờ...
XEM BÀI TRƯỚC XEM BÀI SAU TRANG CHỦ