Một mùa hạ nữa gọi bằng cánh chim
Tháng sáu ai vội đi tìm
Chân mây buồn lại, buồn côi cút mình
Trách đời đã trót đa tình
Đã yêu quá mức để thình lình đau
Thời gian bác phếch vó câu
Nhọc nhằn chìm nổi trước sau bụi mờ
Biết ra thì đã bây giờ
Như gà mắc tóc còn mơ nỗi gì?