Em thuỷ mạc nét mồ côi tôi giá lạnh
vỡ hoang chiều rắc mảnh heo may
mùa thu vội theo dòng sông chảy xiết
phút tạnh lòng lạc lối giữa tình ngây
mây đan khuyết bầu trời ai nào thấy
cánh cò bay bải hoải biết đâu về
đông lại tới gọi ông già tuyết dậy
đem lạnh mùa thả ánh mắt bồ câu
gió tròn trịa xe mềm nỗi nhớ
tải vài câu chăng chắc âm màu
bình phương tích gọi mùa sóng dậy
cầm tay nhau chẳng chút luỹ thừa nhau
nay tìm về nơi góc phố ngày xưa
nơi ánh mắt đung đưa nhiều kỷ niệm
hai mái tóc giờ rẽ về đôi ngả
để tháng năm hoài niệm Giáng Sinh mùa
không theo đạo, chẳng biết lễ nhà thờ
em theo mẹ vào thánh đường xưng tội
hút bóng bay tôi đứng ngẩn chờ ngơ
Chúa được em còn tôi… kẻ mất!
vỡ hoang chiều rắc mảnh heo may
mùa thu vội theo dòng sông chảy xiết
phút tạnh lòng lạc lối giữa tình ngây
cánh cò bay bải hoải biết đâu về
đông lại tới gọi ông già tuyết dậy
đem lạnh mùa thả ánh mắt bồ câu
gió tròn trịa xe mềm nỗi nhớ
tải vài câu chăng chắc âm màu
bình phương tích gọi mùa sóng dậy
cầm tay nhau chẳng chút luỹ thừa nhau
nay tìm về nơi góc phố ngày xưa
nơi ánh mắt đung đưa nhiều kỷ niệm
hai mái tóc giờ rẽ về đôi ngả
để tháng năm hoài niệm Giáng Sinh mùa
không theo đạo, chẳng biết lễ nhà thờ
em theo mẹ vào thánh đường xưng tội
hút bóng bay tôi đứng ngẩn chờ ngơ
Chúa được em còn tôi… kẻ mất!