Em hứa cho tôi tháng mười cơm mới
tôi vội vàng bỏ chợ Gạo xuống chợ Mơ
hóa ra vẫn tháng ba ngày tám
tưởng mùa cơm mới em cho thơm hương thơm sắc
tôi đã nhầm - chằng mấy dễ thế đâu
khóm hoa riềng nở nơi cuối giậu
giăng giăng chẳng chút thay màu
tháng ba hoa sầu đông mưa phùn tím rắc
cụp xòe cành trinh nữ đợi kiếp sau
trông mùa màng bằng đôi mắt trũng sâu
dù em có dát vàng muôn lời tán
thì cũng vẫn chỉ là lời em hứa đẩu đầu đâu
tôi ngộ ra rồi... tôi đã rõ vàng thau...!