Ảnh: Trần Đăng Tình |
Ngào ngạt đến đủ tầm thôi hoa sữa
suốt một mùa ve vuốt dịu êm tôi
em rủ về bao con gió mồ côi
đỏng đảnh khắp mặt hồ tôi tĩnh lặng.
em rủ về bao con gió mồ côi
đỏng đảnh khắp mặt hồ tôi tĩnh lặng.
Ngọt cho người đâu có ngọt phần tôi
qúa heo may em gọi về gió bấc
rắc mùi hương vào chốn không mùa
vò rách tướp vành trăng tôi khuyết.
Đam mê em nên đời tôi lỡ kiếp
tuột tay cầm vì nhẹ dạ cả tin
không toan tính vơ vào toan tính
chẳng nghĩ suy hơn thiệt riêng mình.
Em chân thực hay không chân thực
mà lắm lời mưa móc lưới chài tôi
tôi trót dại - đắng đời tôi trót dại
thôi xin em đừng hoa sữa bỏ bùa!
qúa heo may em gọi về gió bấc
rắc mùi hương vào chốn không mùa
vò rách tướp vành trăng tôi khuyết.
Đam mê em nên đời tôi lỡ kiếp
tuột tay cầm vì nhẹ dạ cả tin
không toan tính vơ vào toan tính
chẳng nghĩ suy hơn thiệt riêng mình.
Em chân thực hay không chân thực
mà lắm lời mưa móc lưới chài tôi
tôi trót dại - đắng đời tôi trót dại
thôi xin em đừng hoa sữa bỏ bùa!