hàng cây mơ mơ tím bằng lăng
bóng con đường đổ xiêu qua phố
đỉnh cột đèn thắp sớm mảnh trăng
cố bỏ bùa ngàn bông phượng đỏ
nghiêng hàng lim xanh lá xanh cành
con hè rộng dập dồn hơi thở
mấy mảnh ngày lơ lửng mỏng manh
phố! Phố cũ như xưa vốn cũ
dáng ai đi chéo vẹt khuôn hình
để mây bay lưng trời hờ hững
thả bộn bề hứng buốt thẳm xanh
Chiếc lá rụng phủ bầu trời rách
hồn liêu xiêu rơi bạc lưng cành
chiều rây nát nắng chiều lênh láng
mãi bỏ bùa chi nữa tháng năm?