CON TIM MẮC NỢ
Tặng bạn thơ Hoàng Xuân Họa
(Nhân đọc tập “Trót một thời yêu)
“Trót… yêu” – ai thế bao giờ?
Đọc xong trang cuối còn
ngờ… chưa tin
Cái thời hoa nở trăng
lên
Khí trời, sương trắng
… tưởng trên Niết Bàn
Loạn ly… tan hợp, hợp
tan… khôn lường
Nghĩ mà thương, giận
mà thương
Con tim mắc nợ tơ vương
một thời
“Trót… yêu” – thôi trót
yêu rồi
Trách chi… trời đã đầy
trời… trắng mây
Đỗ Quyết
MÊ
Tặng Hoàng Xuân Họa
Chén
thơ ai “trộn” bùa vào
Để
ai nên nỗi lao đao thẫn thờ
Không
ra tỉnh, chẳng ra mơ
Dạ
bâng khuâng dạ, lòng ngơ ngẩn lòng.
Tâm Tâm
TRỘN
Viết
sau khi đọc bài “Trộn" của Hoàng Xuân Họa
Ai đem “trộn” cá với
canh
Trộn tiêu vào muối cho
nhanh bạc đầu
Lẽ đời trộn trước vào
sau
Sao ta không dám trộn
nhau một lần.
Cao Văn Viên
THÁNG BA
Tặng anh Xuân Họa, tác giả tập thơ “Trót một thời
yêu”
Tháng ba tay trắng tay rồi
Hội tan tình khép đành ngồi ngắm em
Bên thềm sợi nắng khát thèm
Cong queo vỏ bưởi em đem gội đầu
Dửng dưng lan ngọc đôi màu
Rơi
trên tóc mẹ vương nhàu tóc em
Hương thơm hoa lạ thành quen
Trắng
tay mới biết ngày chen tháng ngày.
Đào Trung Việt
TẶNG TÁC
GIẢ TẬP THƠ "TRÓT MỘT THỜI YÊU"
“Trót một thời
yêu” mê si
Trái tim mắc nợ mỗi kỳ
bão giông
Chút tình riêng gộp làm
chung
Giở xem quá khứ điệp
trùng bể khơi.
Ai đang tay xé rách
trời
“Để tôi vá víu một đời
không công”
Lạnh lùng xui dại dòng
sông
Tìm mùa Thu, trách vầng
trăng chợ nghèo.
Ghen chi với gã Chí
Phèo
Uống cùng đồng đội trên
Mèo Nai hai
Biển ơi, hỡi biển rộng
dài
Hái trăng xẻ ván đóng
sai con thuyền.
Ước gì biển mãi bình
yên
Nối lời cổ tích mà lên
Ba Vì
Chợ Chờ mua, bán được
chi
Trai Đường Lâm đã đến
thì vươn xa.
Đếm đời khôn dại, phong
ba
Buông chài, thả lưới
bữa qua Cửa Lò
Bắt nghêu trả nợ cho sò
Đến khi tay trắng còn
lo hão huyền?
Hà Đạt
VÁ 1
(Đọc tập
thơ “Trót một thời yêu” của tác giả
Hoàng
Xuân Họa, tôi rất tâm đắc bài “Kẻ
vá trời”,
sau đó nảy ý viết 2 bài thơ sau”)
Áo em sờn mỗi bờ vai
Sao anh vá ngực những
hai mảnh tròn
Sau lưng gián nhấm cỏn
con
Thì anh vá mụn ton hon
nơi nào
Mặc em cứ khản cổ gào
Anh vô tư, cứ vá vào
hư không?
VÁ 2
Thôi đừng vá víu linh
tinh
Cuồng phong nổi trận
lôi đình vì yêu
Đằng Đông bong chỉ đâu
nhiều
Áo trắng đi vá mụn
điều, vải hoa
Vạt Nam sứt chỉ đường
tà
Lại ra vạt Bắc kêu la
“vá trời”
Giận thì giận áng mây
trôi
Còn yêu thì vá tim người
với nhau.
Nguyễn Thị Sinh Thái
XIN ĐỪNG XUI DẠI DÒNG SÔNG
Tặng anh
Hoàng Xuân Họa - tác giả tập thơ "Trót một thời yêu"
“Xin
đừng” – “Xui dại dòng sông”
Đừng
xâu bánh đúc đếm đong chợ nghèo
Thị
Mầu: bao kẻ ăn theo
Còn
trêu Thị Nở, “Chí Phèo cung trăng”
Đếm
đời trong đục đục trong
“Mất
không cái rét” – “Trắng băng một đời”(1)
Còn
say cãi vã với trời
“Thuyền
trăng” nửa mảnh còn bơi “Hão Huyền”.
“Nối
lời cổ tích” huyên thuyên
“Uống
cùng đồng đội” để “Buồn vu vơ”(2)
“Cái
nghèo mất cắp” bao giờ
“Ỡm
ờ ba thị” để lờ cơn ghen?
Nguyễn Xuân Đáp
ĐÃ YÊU CÒN TRÓT DẠI GÌ
Tặng tác giả tập thơ “Trót một thời yêu”
Đã rằng “Trót một thời yêu”
Lại không yêu ít, rất nhiều đấy thôi
“Không vay vẫn trả nợ đời”
Bời nhiều mơ mộng – bởi lời ước mong.
“Trả người một vết son hồng”
Thật không trả nốt, thật không nợ gì?
“Một thời mê mẩn cuồng si”
Một đời cầm chắc, một thì đa đoan.
Cầm lòng vẫn dạ đa mang
“Ai người quên hẹn” để đang nợ nần
Mèo Nai không tiếc xác thân
“Ôm cây súng trận” khẽ vần tay yêu?
Thời gian biền biệt mây chiều
“ỡm ờ ba Thị” yêu siêu Thị gì
Huyện - Đề – Chánh- Lý mất đi
Thằng Nô - thằng Chí - thằng chi mặc thằng.
Ngẫm
đời mới thực lăng nhăng
Yêu si mê
thế, ai bằng… mình yêu
Còn đi
ghen đến là nhiều
Còn đi
“Trách cái chợ nghèo… vầng trăng”?
Còn yêu
còn trót dại nhiều…
Hoàng
Kỷ