THÁNG BẢY
Trăng nhạt hoét như thời ta mười bảy
cả trời sao cứ thế chín sai mùa
đêm sắp tàn còn mọc nữa Tua Rua
vọng trời đêm kêu sương tiếng vạc
giật mình giường cứng, gối chăn
chạn bát, đũa thìa gọi nhau tỉnh thức
bức mành thưa cuốn vội nỗi băn khoăn
anh ngồi ngắm trăng nhoè mưới sáu
mai mười bảy, em còn nữa tròn trăng
cơn sấm dậy xô mưa vào góc tối
vườn quả hồn anh nát bét ngâu vầy!
ĐÀNH LỠ
Sông Hồng chảy như lửa cháy
anh nhìn có khói bay lên
qua cầu Thanh Trì anh thấy
lửa hừng trong
đáy mắt em
bờ đê nửa lạ nửa
quen
có em Bát Tràng
chắp cánh
la đà theo ngọn
gió chen
vòng xe định vào
phố sứ
bất ngờ cơn mưa
gây sự
chặn ngang lối
rẽ về làng
tạm quán bên
đường anh tránh
đành thôi hẹn
lại Bát Tràng
KHÚC
NHÃO NGÀY NGÂU
Cơn gió đẩy
chiều xanh mơ màu gió
sóng Hồng Hà gấp
gáp thả hồn trôi
lòng bỏ ngỏ bờ
hoang mềm lối cỏ
mây sa đà về miền ấy sa mưa
trăng mùa lũ, liềm trăng căng mùa lũ
rót đầy sông lênh loãng chảy như thừa
em tắt bếp bờ yêu lòng tịnh đợi
anh vội vàng sợi chỉ rối tình xưa
bùng binh nhớ thả neo dài dải nhớ
xe thời gian cuống quýt sục sôi bừa
có niềm tin gửi bờ hoang cỏ áy
ráng vàng thu tu bạ đám m ây thưa
lòng thầm ước đừng ai giăng lời hứa
chút vàng phai nhuộm hoàng yến mù sa
đôi bờ lở, tình si đôi bờ lở
sóng nhom nhem vỗ quá độ thật thà
chuông chùa đổ rung cầu vồng bảy sắc
hàng cây run, con phố lẻ lối gày
tiếng sấm xeo, tháng bảy thầm lại nhắc
anh thôi đành ngâm khúc nhão ngày ngâu.